THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1789

Cố Đình Dục chống gậy đứng bên cạnh, vẫn lặng lẽ nhìn Cố Đình Diệp.

Thực ra, trong ba anh em bọn họ, Cố Đình Dục và Cố Đình Vĩ đều giống
người họ Tần hơn, chỉ có Cố Đình Diệp là giống phụ thân nhất, giống từng
cử chỉ và nụ cười giận dữ, tuổi càng lớn lại càng có vẻ giống hơn.

Phụ thân không phải là cũng sớm nhận ra sao? Nên mới quan tâm đến

hắn như vậy.

“… Giờ cậu có tiền đồ thế này, tổ tông cùng phụ thân ở dưới suối vàng

có biết cũng mừng lòng.” Giọng nói chán nản, chính anh ta cũng không
hiểu sao mình lại nói vậy.

Cố Đình Diệp nhếch khóe môi giống như chế nhạo: “Nếu thân thể đại ca

tốt hơn thì phụ thân càng vui hơn nhỉ.”

Cố Đình Dục nhìn hắn: “Từ khi bắt đầu hiểu chuyện đã có người nói cho

tôi biết, mẹ đẻ tôi Tần phu nhân là do mẹ cậu hại chết, không chỉ có vậy,
căn bệnh mãn tính của tôi cũng ủ mầm từ đó.”

Cố Đình Diệp lạnh nhạt nói: “Trong phủ có chuyện xấu gì đều là do sai

lầm của mẹ con tôi, tôi sớm biết rồi, không cần anh cả nhắc nhở.”

“Sau này tôi mới biết, năm đó lúc thiếu hụt ngân khố, tôi đã ra đời rồi.

Thân thể tôi vậy không thể trách ai.” Cố Đình Dục bình tĩnh nói: “Mẹ đẻ
tôi sức khỏe không tốt, vốn là không nên sinh con.”

Bà ta vì vị hôn phu tình sâu nghĩa nặng mà không màng tính mạng sinh

con trai, cuối cùng không còn sức lực, con sinh ra cũng chẳng khỏe mạnh
gì cho cam.

Cố Đình Diệp trào phúng nhíu mày: “Đa tạ anh cả hiểu rõ.”

“Cậu với em dâu tình cảm không tệ nhỉ.” Cố Đình Dục không để ý hắn

mỉa mai, bỗng nhiên nói một câu không đầu không đuôi, “Nếu như hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.