THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 189

Nhìn mấy đứa con gái như vậy, Thịnh Hoành mới thấy chút thoải mái

trong lòng, bội phục thủ đoạn của Khổng ma ma, chắp tay hướng về phía
bà đầy cảm kích. Khổng ma ma gật đầu đáp ý, nhưng vẫn không làm gì: “
Dì Lâm nói thế là sai rồi. Tôi đồng loạt phạt cả mấy đứa vì muốn bù đắp
tình cảm chị em. Hôm nay các nàng đều bị đánh, sau này sẽ không phạm
phải lần nữa. Nếu để bên nặng, bên nhẹ chẳng phải lại sinh hiềm khích?
Suy nghĩ của dì Lâm rất tốt nhưng lại thiếu đạo lý .”

Hai tay Lâm di nương nắm chặt khăn, mắt còn vương chút lệ, buồn bã

nói: “Khổng ma ma nói phải. Thiếp đúng là ngu dốt, nhưng hôm nay mấy
chị em đều vất vả chịu phạt. Thiếp rất áy náy, đều là do thiếp không dạy dỗ
Mặc nhi cho tốt hay để thiếp cùng chịu phạt! Coi như chuộc tội.”

Thịnh Hoành thấy nàng mảnh mai xúc động lòng người lại càng thấy

rung động. Ai ngờ cảm động còn chưa hết chợt nghe thấy tiếng cười nhạt
của Khổng ma ma.

Khổng ma mỉa mai trong lòng. Bà đang chờ những lời này, lạnh lùng

nói: “Xem ra dì Lâm cần phải học quy củ nhiều hơn, càng nói càng sai; Dì
nói mình không dạy dỗ tốt Mặc nhi nên mới chịu phạt; Nhưng Hoa nhi và
Như nhi đều do phu nhân dạy. Minh nhi lại ở bên cạnh lão thái thái. Ý dì
Lâm là muốn cả phu nhân và lão thái thái đều bị phạt hả? Còn có một ma
ma dạy bảo như tôi tội còn nặng hơn! Ý dì Lâm là như vậy phải không?”

Lâm di nương sắc mặt trắng bệch, run run nói: “Không. Không.

Không…Ý thiếp không phải như thế…Thiếp sao dám…? Là thiếp ngu
dốt…”

Thịnh hoành vội vàng xua tay: “Sao ma ma lại nói thế…” Trong lòng rất

kì quái Lâm di nương sao đã đắc tội với người.

Khổng ma ma cũng không tức giận chỉ nghiêm mặt nói: “ Dì Lâm! Hôm

nay, tôi muốn nói với dì một câu nên nhớ ‘Người quý ở chỗ tự biết mình’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.