THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 190

Hôm nay, dì có hai cái sai. Cái sai thứ nhất, dì phải hiểu thân phận của
mình là gì, tôi với lão gia và phu nhân đang nói chuyện, dì ở đâu mà tùy
tiện xen mồm vào nói nên hay không nên. May mắn thay, tôi với lão thái
thái là bạn cũ, chứ nếu là người ngoài đến chẳng phải để cho thiên hạ cười
Thịnh phủ không quy củ sao?”

Mỗi chữ như đao. Mỗi câu như kiếm. Thịnh Hoành không nhịn được mà

trừng mắt với Lâm di nương.

Khổng ma ma tiếp lời: “Cái sai thứ hai, năm lần bảy lượt dì nói là dì sai.

Trước tiên dì nói mình không nên mở miệng nhưng lại mở miệng. Dì luôn
miệng nói mình ngu dốt nhưng biết mình ngu dốt sao còn chen chân vào
chuyện dạy dỗ mấy cô nương? Rõ ràng dì cái gì cũng đều biết nhưng
chuyện gì cũng xen vào, dì đây là biết luật mà còn phạm luật, tội càng tăng
thêm một bậc! Chẳng lẽ dì ỷ vào mình được nuôi con mà tự nhận mình cao
hơn người khác một bậc phải không?”

Vừa nói, vừa nhìn lướt qua Thịnh Hoành hàm ý sâu xa, ánh mắt dường

như có chút trách cứ.

Thịnh Hoành bị nhìn đến hổ thẹn. Ông ta biết Khổng ma ma trách mình

quá mức sủng ái Lâm di nương. Ông ta cũng biết mấy lời của Khổng ma
ma rất đúng, nhớ đến chuyện Mặc nhi đã làm, mới cảm giác rõ Lâm di
nương nuôi dạy không con không tốt, kiến thức hạn hẹp, rốt cuộc thì ngâm
gió ngợi trăng không bằng tu dưỡng nghiêm chỉnh, nghiêm khắc quát:
“Ngươi đứng một bên mà nhìn. Ta với phu nhân còn có Khổng ma ma có
nói chuyện cũng không đến lượt ngươi!”

Vương thị dừng khóc, hai mắt phát sáng nhìn Khổng ma ma. Lâm di

nương sắc mặt lúc đỏ lúc trắng. Từ lúc nàng gả cho Thịnh Hoành đến giờ
chưa bao giờ bị bẽ mặt như vậy, hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn
giấu diếm sắc mặt, chỉ khóc thút thít, đứng một bên. Thấy Lâm di nương
tức giận đến run người, cơn giận Hoa Lan và Như Lan đều tiêu tan, cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.