THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1910

Trương phu nhân nhìn nàng cười nói: “Đúng là khó xử cho cô bé này.”

Quay lại nhìn con gái: “Khó trách lần trước con hỏi ta có đứa hầu nào
muốn thả ra ngoài không, hóa ra là cũng định việc này.”

Hoàng hậu nghe mà gật đầu liên tục, Trương thị cười cười không trả lời.

Thánh Đức Thái hậu nghe mấy người nói qua lại một hồi, khẽ nhíu mày,

đang không biết làm thế nào để thay đổi chủ đề, cô Thẩm nhỏ bên kia lại
hưng phấn tiến lên một bước. Đoán là con người đều có tiềm năng vùng lên
khi bị áp bức quá độ, trong đầu cô Thẩm nhỏ lóe lên một cái, tính toán
xong cô ta quay về phía Hoàng hậu và Thái hậu, cao giọng nói: “Thái hậu
minh giám, chi bằng để thiếu nữ quá tuổi trong cung phối với mấy binh sĩ
này đi.”

“Nói bậy!”

“Làm càn!”

Mẹ chồng nàng dâu thái hậu đồng thanh lên tiếng dạy dỗ. Cô Thẩm nhỏ

không phục đang muốn mở miệng, hoàng hậu sợ chị ta gây chuyện vội
vàng nói: “Ăn nói linh tinh! Người đắc lực ở bên cạnh Thái hậu, không
phải chuyện cô có thể xen vào!”

Cô Thẩm nhỏ rưng rưng khóe mắt, còn định nói thêm, thình lình ở đằng

sau một giọng nói già cả vang lên: “Cái gì mà ăn nói linh tinh! Ta cảm thấy
như vậy vô cùng tốt.”

Cả đám người cùng quay lại nhìn, chỉ thấy hai phu nhân già nua đang vịn

tay nhau tiến vào, trong đó một vị là Thánh An thái hậu, theo đằng sau là
hai hàng dài phần phật cung nhân theo nghi thức.

“Cô và mẫu hậu tới rồi!” Giọng nói của hoàng hậu không nén được

mừng rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.