THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1929

cô con gái có tri thức hiểu lễ nghĩa, còn nhỏ thì kết làm bạn thân thiết, sau
này cũng là duyên chị em.”

Trong lòng Thái phu nhân giống như có kim châm, lại lạnh giọng nói:

“Chỉ sợ trẻ con chưa hiểu chuyện, ở nhà mình thì thôi, đến bên ngoài mất
mặt thì sao?” Lúc bà ta nói đến hai chữ ‘mất mặt’, Thiệu thị nắm khăn tay
thật chặt.

Minh Lan thoáng liếc mắt nhìn, quay lại mỉm cười: “Người ngoài thì

thôi, Nhàn nhi nhà chúng ta thì người làm thím như con có thể bảo đảm,
tính tình nhân phẩm đều là hạng nhất, đi tới đâu cũng thêm vẻ vang cho nhà
chúng ta. Nói tới Dung nhi…” Nàng che miệng cười, “Vốn giờ còn nhỏ,
đúng lúc dễ học hỏi, cũng không sao rồi. Có điều…”

Thiệu thị hơi giãn lông mày.

Minh Lan nói một hồi, trong lòng chợt nổi lên ý xấu, nói tiếp: “Nếu như

Thái phu nhân cảm thấy không ổn, con đành đi từ chối họ Trịnh là xong.”
Nói xong câu này nàng liền nhìn chằm chằm đối phương, còn xấu bụng
mong chờ…

Thái phu nhân càng nhíu chặt mày hơn. Mẹ cả khổ cực vì con gái dòng

thứ cùng cháu gái nhà anh chồng quá cố mà phải đi cầu cạnh nhà người ta.
Làm bà nội kế lại ngăn không cho bọn trẻ đi học, truyền đi không biết khó
nghe đến mức nào, nghĩ đến đó bà ta chỉ đành phải nói: “Làm đã làm rồi,
cứ như vậy đi.”

Khóe miệng Minh Lan cong lên, nàng vốn cũng không phải là đến hỏi ý

kiến. Nếu không phải Thiệu thị muốn tới, chỉ vì mình Dung nhi thì nàng đã
tự quyết định từ lâu rồi. Lúc này thấy tình hình có vẻ dịu đi, Tam phu nhân
Chu thị mới đứng lên làm lễ chúc mừng hai chị dâu: “Chị dâu nhiệt tình lại
có thể diện, mẫu thân phải cao hứng mới đúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.