THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1946

Nói cho cùng, Trịnh đại phu nhân không phải người hà khắc, chị ta

không bắt cô Thẩm nhỏ phải thỉnh an theo sát hàng ngày, cũng không xem
thường hay châm chọc. Chẳng qua là chị ta ngăn không cho cô Thẩm nhỏ
xuất đầu lộ diện, không được đòi quấn lấy Trịnh tướng quân để ra ngoài du
ngoạn.

Ngoài ra, thỉnh thoảng chị ta còn chỉ dạy lễ tiết xã giao, để cô Thẩm nhỏ

không nói năng xử sự sai lầm, miễn cho bị chê cười. So với các nhà phú
hào khác, hoặc bằng mặt không bằng lòng, hoặc lục đục với nhau, hoặc
lạnh lùng nhìn chị em dâu bị cười nhạo thì tốt hơn nhiều.

“Nhảm nhí, ai mà chả biết. Chị đừng sống trong cái phúc mà không biết

hưởng, bụng dạ chị ấy tốt lắm.” Minh Lan trêu chọc.

“Ôi, ngay cả hoàng hậu nương nương cũng nói vậy, bảo chị phải biết trân

trọng, người tốt như thế, gia phong trong sạch nghiêm chỉnh như thế, ai nấy
đều tuân thủ quy củ, chị tu đời nào mới được đến, chị ấy bảo chị phải nghe
lời chị dâu, không được càn quấy.” Khẩu khí của chị ta có vẻ “không thể
cứu vãn”.

Đây cũng là chỗ cao minh của Trịnh đại phu nhân. Bất luận bên trong thế

nào, bề ngoài chị ta luôn dốc sức che chở cô Thẩm nhỏ, bày ra dáng vẻ “đó
là em dâu tôi, nhà chúng tôi sẽ dạy dỗ, không đến lượt người ngoài xỉa
xói”. Từng có kẻ chê cười cô Thẩm nhỏ không chu toàn lễ nghi, điệu bộ
chả khác gì gái quê, ngay lúc ấy Trịnh đại phu nhân sầm mặt, phất tay áo
bỏ đi. Lâu ngày, ngay cả hoàng hậu cũng sinh lòng kính trọng, thường mời
chị ta vào cung trò chuyện. Đó cũng là lý do vì sao trong một đống người,
Minh Lan quyết định chọn chị ta để đột phá.

Đó là người thông minh, chốn khuê các quả nhiên ngọa hổ tàng long.

Nhưng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.