THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 195

tay nhỏ bé của Minh Lan sưng đỏ, lấy một ít thuốc Đan Quất mang tới, tán
đều, bôi cẩn thận, quở trách: “Khổng ma ma cũng thật là. Vốn cô nương
nhà chúng ta không làm sai, cùng bị phạt đã oan lắm rồi lại còn bị đánh
nữa!” Vừa nói, vừa nhẹ nhàng thổi.

Thực ra Thịnh lão thái thái cũng rất đau lòng nhưng vẫn nghiêm mặt nói:

“Cùng hay không cùng cái gì? Trẻ nhỏ không học tốt quy củ, bị ma ma dạy
dỗ phạt như thế là chuyện thường. Ngày bé, ta cũng bị ma ma bên cạnh
mắng không ít đâu.”

Vẻ mặt Minh Lan mơ màng, nghiêng đầu suy nghĩ, ngơ ngẩn nhìn bà nội

một hồi mới hiểu ra: “Hóa ra là do chúng cháu không học tốt quy củ mới bị
đánh ạ? À! Vậy thì nên bị đánh.”—cứ thế mà chuyện mấy chị em cãi nhau
tan biến.

Phòng ma ma bật cười. Lão thái thái nghe xong cũng thầm cảm thấy

buồn cười, biết con bé này đều hiểu cả nên cảm thấy được an ủi, khẽ vuốt
mái tóc của cháu, nói: “Đứa bé ngoan, sau này sẽ tốt hơn.”

……

Ở Lâm Tê Các, ánh đèn mờ chập chờn, trong phòng sáng rực, Mặc Lan

nằm nghiêng vẫn khóc trên kháng, trên tay là lớp vải bố dày quấn một ít
thuốc đông y màu xanh. Mùi thuốc phảng phất, Lâm di nương ôm con gái,
dịu dàng nói: “Là do mẹ không tốt, chỉ lo tranh giành hơn thua mà quên che
dấu, khiến con hôm nay phải đón đầu ngọn sóng.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Lan trắng bệch, bồn chồn nói: “Suốt ngày

nói cha thương con. Lần này, ông ấy thà xin tha cho Minh Lan cũng không
nói giúp con lấy nửa lời, hay là nổi giận với con rồi.”

Đứa hầu có khuôn mặt gầy trắng nõn đứng bên cạnh, mặc cái áo chẽn[1]

màu đỏ tím thêu nhành như ý uốn lượn màu vàng hạnh, nàng cười nói: “Cô
chủ đừng vội. Lão gia vừa rồi hẳn là e ngại thể diện Khổng ma ma nên mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.