THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1954

Minh Lan chẳng sợ bị điểm danh bèn vội vã ngẩng đầu, bà cô họ Dương

cười lạnh: “Nam lấy vợ nữ gả chồng, sinh con đẻ cái là luân thường đạo lý.
Người như cô có thể vào cửa họ Cố chúng tôi là may mắn lắm, cơ mà cô gả
tới gần một năm, tại sao bụng vẫn chưa có động tĩnh gì?”

Minh Lan thầm oán, bà này hay thật, cái bà chị cả của vị ngồi cạnh bà

kia, vào cửa bảy, tám năm vẫn chưa sinh nở, sao lúc đó không thấy bà đến
giảng “luân thường đạo lý” hử!

Bà cô họ Dương thấy Minh Lan không đáp thì càng thích thú lớn lối:

“Kể cũng đáng thương, trong số đích tôn nhà chúng ta chỉ có mỗi Hiền nhi
là con trai, đúng là ít ỏi đến đau lòng. Hay là thế này, để tôi cử hai đứa hầu
gái nảy nở tới cho cậu Diệp hưởng dụng, cũng chia sẻ giúp cô đôi điều.
Được chứ?”

Minh Lan trong lòng bùng cháy, nàng cười lạnh, mặc dù nàng có đầy

bụng lý do từ chối, nhưng nàng không hề định phản bác theo lý lẽ, đối phó
với loại người hoang đường như vậy căn bản không cần nói lý, chơi xấu là
tốt nhất, còn có thể lôi cả bà Tần lớn ra làm cớ.

Đương mở miệng, chợt nghe ngoài cửa vang tiếng thông báo: “Hầu gia

đến!’

Nụ cười trên mặt Thái phu nhân bỗng đông cứng, vẻ mặt thích thú khi

đùa giỡn con mồi của bà cô họ Dương cũng sững lại. Thiệu thị và Chu thị
liếc nhau, tức thì tuân theo quy củ, kiêng kỵ ra sau bình phong, Minh Lan
chậm rãi đứng ra giữa phòng.

Tiếng bước chân vững chãi dồn vang, Cố Đình Diệp mạnh mẽ bước tới,

vẻ mặt hắn lạnh lùng uy nghiêm, lễ phục màu đỏ thắm trên người hắn vẫn
tươi sắc, hắn đi thẳng vào. Đứng trong sảnh, đôi mắt sâu như mực không
hiện hỉ nộ, hắn liếc nhìn hai vị bề trên, hai người họ tức thì thầm giật nảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.