THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1988

run rẩy thẽ thọt năn nỉ ‘mong ngài thương con dâu thân thể bất tiện, dù gì
cũng phải qua tháng giêng đã.’ Thái phu nhân biết tỏng Minh Lan làm trò
mèo lại không thể phát tác được, chỉ có thể thầm nghiến răng.

Minh Lan ra vẻ biết ơn khắp nơi, những việc cần động tay động chân,

người ta đã sớm làm xong hết rồi, cũng không gấp gáp kiểm toán. Ba tháng
đầu mang thai là thời điểm quan trọng nhất, không thể để ảnh hưởng đến
sức khỏe, việc gì cũng phải gạt sang một bên.

Cứ như vậy, đêm giao thừa Minh Lan được bồi bổ đến trắng hồng mũm

mĩm, khỏi nhắc nói đến Thiệu thị đang ở góa, đến Chu thị sắp sinh cũng
chẳng bì được, ngay cả cô Đình Xán sắp có việc vui cũng không có khí sắc
thoải mái như nàng, sắc mặt lại kiểu diễm, nàng muốn giả bộ ốm yếu chút
cũng không được.

Cố Đình Diệp nhìn cậu em ngồi bên cạnh nói: “Tôi đã nói chuyện cùng

chủ bộ bộ binh rồi, chờ ra giêng cậu có thể đi nhậm chức.” Đình Vĩ vô
cùng vui vẻ, cậu ta từ lâu đã sốt ruột vì suốt ngày bị nhốt trong nhà: “Đa tạ
anh Hai!” Cố Đình Diệp nói: “Làm việc cho tốt, sở binh mã ngũ thành
không được nhàn hạ như doanh vệ, không thiếu việc phiền phức, cậu phải
để tâm chút.” Đình Vĩ cười nói: “Anh Hai yên tâm.” Cố Đình Diệp khẽ
vuốt cằm.

Ban đêm trở về nhà xong, Đan Quất bưng đến một hộp gỗ đàn hương

sơn đỏ được bọc kín bằng gấm vàng óng, đặt ở trên bàn tròn trong phòng
rồi lên tiếng xin cáo lui. Minh Lan cười nói với Cố Đình Diệp: “Đây là đồ
trong cung ban thưởng hôm nay, đồ khác em đều cất cẩn thận rồi, có mấy
món này quý giá tinh xảo, hầu gia nhìn một cái xem sắp xếp thế nào.”

Cố Đình Diệp nằm trên giường, hai mắt hơi khép: “Em quyết là được.”

Lễ tết nên chuyện trên triều đình càng nhiều, hắn bận bịu quá sức, mấy
ngày hôm nay đang ngồi ăn cơm cũng phải tạm ngừng mấy lần, một lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.