THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2032

trông mà thầm ghen tị, thấy ông cha chồng Thịnh Hoành mặt mày hớn hở,
tựa hồ còn vui vẻ hơn cả chú rể thì càng thêm tức giận.

Minh Lan nghe hiểu ngụ ý của bà ta, mỉm cười: “Hầu gia nhận được

công văn báo cáo, nói rằng anh cả ở địa phương cần cù thương dân, sửa cầu
lát đường, khuyến khích canh cửi, rất được trăm họ yêu quý, cấp trên ca
ngợi, tương lai tất nhiên tiền đồ vô hạn, phu nhân cứ việc an tâm.”

Vợ Lưu Côn làm sao không biết tiền đồ của Trường Bách kiểu gì chả

hơn Trường Phong, nhưng Vương thị lòng dạ hẹp hòi, không nghĩ thoáng
được. Nói thêm đôi chút nhàn thoại, Minh Lan nhắc tới việc Cửu nhi sắp
lấy chồng, niệm tình cảm mấy năm, tốt xấu gì cho thêm ít đồ cưới, bèn kêu
Đan Quất cầm tấm lụa đỏ bọc bộ vòng tay bằng vòng ròng ra.

Vợ Lưu Côn thấy chiếc vòng vàng nặng tầm ba, bốn lượng, nạm miếng

ngọc to thì vui mừng khôn xiết: “Không ngờ cô Sáu còn nhớ con bé nhà tôi.
Nhờ có phúc của cô, phu nhân ban ơn, năm ngoái được bỏ thân phận nô tì,
mai mối cho một hộ nhà nông.”

Công phu ngồi lê đôi mách của Tiểu Đào rất giỏi, năm ngoái về nhà họ

Thịnh đưa lễ dịp Tết, thuận tiện rước về một đống chuyện bát quái đáng giá
chờ đợi, giải khuây cho cuộc sống dưỡng thai của Minh Lan, quản gia sát
sườn Thịnh phu nhân chọn con rể, làm sao lại là hộ nông dân tầm thường
được. Có điều mấy năm nay vợ Lưu Côn nắm giữ mọi việc trong nhà, ngày
thường phát chi phí ăn mặc, quản chế hầu gái đều coi như công chính
nghiêm minh, không hề bớt xén, Minh Lan nhớ điều tốt của bà ta, bèn vui
mừng tiện thể dệt hoa trên gấm.

Tháng ba đầu xuân, sau vô số “gạch đá” tung bay, hoàng đế cuối cùng

lựa chọn ngự sử tuần tra thuế muối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.