THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2054

Minh Lan trầm ngâm nhìn bà ta: “Làm thế có phiền phức cho mấy người

không. Trời chưa tỏ nhóm thợ xây đã phải dậy ăn uống, nửa đêm các người
đã phải dậy đưa cơm. Còn… cách nào khác không?”

Bà hầu nghe hiểu ám chỉ của Minh Lan, bèn vui mừng ngẩng đầu

“Chuyện này… Nếu phu nhân tin được, cứ ba ngày chúng tôi sẽ lĩnh bạc,
chuẩn bị sẵn cơm canh ở nhà bếp còn trống khác, sau đó học theo các chị ở
Trừng viên, đưa cơm đúng giờ, dù sao hai nơi công trường cũng không
cách xa chỗ chúng tôi ở, nồi niêu bát đĩa đều sẵn có. Phu nhân, ngài
xem…”

Minh Lan gật đầu, nhẹ nhàng vẫy tay: “Được rồi. Cứ làm thế đi.”

Bà hầu lập tức quỳ xuống tạ ơn, cảm kích không thôi, luôn mồm khen

ngợi “phu nhân nhân từ giỏi giang”, đám ma ma bên cạnh trông mà ao ước
ghen tị.

“Bà là vợ Phạm An hả. Lát nữa bà tìm vợ Liêu Dũng, bảo chị ta dẫn đi

lấy bạc, buổi chiều cứ làm việc như thường, bắt đầu từ ngày mai cứ vậy
nhé.”

Vợ Phạm An dập đầu như giã tỏi, Minh Lan nhoẻn cười: “Cơ mà tôi

cảnh cáo trước, lỡ làm hỏng việc thì phải theo quy định của tôi, nếu cơm
canh không ổn, hoặc đưa muộn thì tôi sẽ không phạt nhẹ đâu.”

Vợ Phạm An ngẩng đầu lớn tiếng: “Nếu làm không được, phu nhân cứ

lấy tôi làm đồ nhắm rượu.”

Minh Lan bật cười khì khì, đám hầu gái cũng cười theo.

Các bà hầu nhà bếp, cộng thêm vài nàng dâu đứa ở chuyên làm việc vặt

không được chi thứ tưvới chi thứ năm dẫn theo lúc chuyển nhà, Thái phu
nhân và Chu thị cũng không cần, khiến bọn họ đâm ra nhàn rỗi, không có
việc làm. Nhóm người này vừa không được trọng dụng, vừa không có cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.