THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 256

bộ không biết, hôm nay nhân lúc thỉnh an thì dạy vài chữ, cứ như vậy uốn
nắn.”

Tiểu Đào ngây người một lúc, khuôn mặt đầy tàn nhang chợt tiu nghỉu:

“Chị Đan Quất, cô chủ nhà mình hiền hòa như vậy, chẳng tranh chấp với
chị em bao giờ, chẳng qua là lão phu nhân thấy đáng thương thì yêu mến,
cưng chiều cô thêm một chút, sao lại dẫn đến nhiều rắc rối như vậy?”

Đan Quất khẽ cười: “Em cũng đừng lo lắng, chuyện nội trạch phần lớn

vốn là vậy mà, không chỉ phủ ta mới thế, nhà chúng ta tốt xấu gì cũng còn
có lão gia và lão phu nhân trấn áp nên cuối cùng vẫn yên ổn. Em là con nhà
nông từ bên ngoài tới, quen kiểu tự do chân chất, vốn cũng chẳng thạo
những chuyện vòng vo tam quốc này, tính cách thế cũng tốt. Cũng không
cần thiết phải sợ bọn họ, người hiền lành quá thì thường hay bị bắt nạt,
muốn có thứ gì thì phải gắng mà đoạt lấy, chúng ta mất mặt là chuyện nhỏ,
khiến cô chủ mất mặt mới là chuyện lớn.”

Tiểu Đào nghiêm túc gật gù, cúi đầu tiếp tục làm việc, bỗng nhiên nói:

“Được rồi, còn phải bảo ban bốn đứa xanh kia nữa, chuyện cô chủ dạy cậu
Tư học không được để chúng nó truyền bậy ra ngoài.”

Đan Quất che miệng cười, học theo dáng vẻ của Minh Lan, giả bộ nói:

“Tốt tốt, học một biết mười, trẻ nhỏ dễ bảo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.