THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 280

mới là quá mức giả dối, gặp được một chàng trai đẹp trai xuất chúng, gia
thế hiển hách, nảy sinh ra cái ý nghĩ đó là điều bình thường.

Minh Lan chợt cảm thấy chán nản. Cuộc sống ở Thọ An Đường vừa an

toàn lại ấm áp. Nhưng mà nàng không thể mãi mãi ngồi đợi ở nơi này, đến
mười tuổi lại bước qua một cửa ải khác. Các chị ấy đã ra ngoài ở, còn mình
thì vẫn chưa ở riêng.[‘]

[‘] Con gái sau mười tuổi phải ở riêng một viện, không ở chung với ông

bà hoặc cha mẹ như lúc còn nhỏ.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Minh Lan đang xem một quyển cầm phổ, gã

sai vặt bên cạnh Trường Bách Hãn Ngưu đã vui vẻ chạy tới, tay bê một cái
bồn sứ Thanh Hoa trắng nông miệng rộng cao một thước (=1/3 m), thận
trọng đặt lên bàn, thở phù một cái, quệt trán đầy mồ hôi: “Cô Sáu, hai con
cá nhỏ này là Cậu Cả tặng cô ngắm chơi, bảo rằng cô hay đọc sách thêu
thùa, thường xuyên ngắm cá sẽ tốt cho mắt.”

Minh Lan tới xem, chỉ thấy trong bồn sứ cạn có hai con cá chép gấm vân

trắng đỏ, vảy óng hoặc đỏ tươi hoặc trắng tuyết, đuôi cá uốn lượn, đáy bồn
còn điểm vài hòn đá cuội cùng mấy cây thủy tảo mềm mại, nước dập dềnh,
cá tung tăng, đỏ tươi xanh biếc lại thêm trắng sứ, thật là cảnh đẹp ý vui.
Minh Lan mừng rỡ, ngẩng đầu cười với Hãn Ngưu: “Cái này thật là đẹp
mắt, ngươi về nói với Cậu Cả, em gái rất vui, đa tạ anh Cả… Đan Quất,
mau thưởng cho Hãn Ngưu hai trăm tiền, vất vả cho cậu ta rồi.”

Hãn Ngưu cũng chỉ mười một hoặc mười hai tuổi, nghe nói đến tiền

thưởng thì vẻ mặt hân hoan, nhận lấy xâu tiền, luôn miệng cảm ơn Minh
Lan. Đan Quất tiện tay gói một ít điểm tâm trên bàn đưa cho hắn, sau đó
bảo Lục Chi tiễn hắn đi về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.