THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 370

Cười tiễn các nàng đi rồi, Đan Quất mặt lạnh lùng trở về, đóng hết các

cửa, nghiêm nghị nói với Minh Lan: “Cô chủ, chúng ta phải chỉnh đốn lại
viện, không thể để cho mấy đứa tiểu nhân làm mất hết thể diện, ảnh hưởng
đến thanh danh của cô!” Tiểu Đào và Thúy Vy đều đáp phải.

Minh Lan ngồi trên giường, cầm một quyển sách dạy thêu cùng một cái

khung thêu đối chiếu, cười híp mắt nói: “Không vội. Không vội. Mấy đứa
không phải làm gì cả, cứ để chúng nó tự gây gổ với nhau. Lúc các em đi ra
ngoài tán gẫu, chọn mấy người hầu được việc một chút kể hết chuyện ở
đây, nhất là chuyện anh cả và anh Ba đến, phải để cho phu nhân biết nhé!”

Ánh mắt Đan Quất sáng ngời, vui vẻ nói: “Cô chủ, người…” lại không

nói thêm gì nữa.

Thúy Vy lắc đầu: “Để cho mọi người biết thì sao, chẳng phải là cười chê

cô không biết quản lý viện, tôi không thể nhịn được! Đến lúc đó, cô còn bị
phu nhân mắng cho nữa là.”

Tiểu Đào cũng gật đầu nói: “Đúng vậy. Phu nhân chưa chắc đã làm chỗ

dựa cho cô, có khi còn muốn nhìn cô bị cười chê đó.”

Minh Lan xua tay, ý bảo đừng nói nữa, bình tĩnh nói: “Sau bữa cơm tối,

ba chị em lại đến đây, giúp tôi làm mấy việc.”

Ba nha hoàn đành phải buồn bực đi ra ngoài.

Minh Lan khẽ mở một cánh cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy mai hồng

rực rỡ một mảng, dập dờn đu đưa, băng tuyết ngợp trời cũng nồng hương
hoa. Nếu nói nàng không tức giận là giả, bây giờ không phải là lúc nói đến
vấn đề này. Mấy nha hoàn kia vốn xem thường nàng nên mới dám làm càn
như vậy. Phu nhân quản lý Thịnh gia. Dì Lâm vừa có tiền lại có con. Nàng
cũng chỉ là một đứa con vợ lẽ nhỏ nhoi, chỉ có bà nội tuổi già thương yêu
mà thôi. Chúng nó chắc chắn không dám gây sự với mình, cũng không dám
đắc tội với mấy chủ tử ở sau lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.