THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 407

phải nhân duyên không tốt thì cũng không cần phải nhờ vả chuyện hôn
nhân, thì bà chị dâu già như ta cũng chẳng ôm chuyện vào người. Nếu phu
nhân thật sự cảm thấy không tốt, thì quên đi, ta đi hỏi thăm con gái nhà
khác cũng được.”

Vương thị vừa nghe thế thì vội nói: “Lão phu nhân đừng vội, để con viết

thư cho chị con. Đây quả thật là một cửa hôn nhân cực kỳ tốt, chắc là chị
con cũng hiểu được.”

Nói xong thì vội cáo từ mà đi, nhìn thấy bóng dáng hấp tấp của Vương

thị, Thịnh lão phu nhân thở dài một tiếng, chợt nghe thấy tiếng mành sột
soạt ở phía sau, cũng không quay đầu mà nói: “Con bé này, nghe đủ chưa,
còn không đi ra!”

Chỉ thấy Minh Lan dụi mắt, khuôn mặt ngái ngủ nhỏ nhắn trắng hồng

đáng yêu, trên hai gò má vẫn còn in dấu vết của cái gối, chỉ khoác một cái
áo tơ tằm màu phấn hồng thêu cành ngọc lan, bước từng bước từ trong
buồng ra, nhào vào lòng của lão phu nhân, con sóc nhỏ uốn éo người vươn
ra trên kháng. Thịnh lão phu nhân vội vàng đưa tay ra ôm cô cháu gái bé
bỏng vào ngực, lại nghiêm mặt nói: “Bảo con về ngủ trưa, lại muốn ở lại
chỗ này của ta, chắc là bị đánh thức chứ gì.”

Minh Lan ôm cổ bà nội, giọng nói mềm mại: “Bà nội, có phải con có chị

dâu mới không?”

“Cái con bé này giả bộ cái gì chứ? Không phải là nghe thấy hết rồi sao?”

Lão phu nhân vỗ một cái vào lưng Minh Lan.

Minh chớp mắt giảo hoạt: “Bà nội, cái chị nhà họ Hải kia thật ra là bà

nghĩ tới đúng không?”

Thịnh lão phu nhân liếc Minh Lan một cái, quét mắt ra cửa sổ. Thúy

Bình ở một bên hiểu được, xoay người đi kiểm tra một lần. Lão phu nhân
vuốt tóc Minh Lan nói: “Cũng là bà của con nhiều chuyện, cưới con dâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.