THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 454

được, cho đến giờ hôn sự vẫn trì hoãn là vì có tật ở chân do bị ngã lúc nhỏ,
nên không thể làm quan.

Lần này ông Dư hạ quyết tâm, hành động nhanh gọn chính xác, trực tiếp

bảo con đưa tiền đặt mua đồ cưới, còn dám nói thêm nửa câu ông liền khai
trừ khỏi tộc, đuổi ra khỏi nhà luôn. Ngày Minh Lan lên đường, Dư gia vừa
mới ăn hỏi với Đoàn gia.

“…Vậy cũng tốt.” Minh Lan cố gắng suy nghĩ tích cực. “Dù không thể

làm quan, cũng có thể hành nghề y, buôn bán mưu sinh, còn nhiều thứ để
làm. Quan trọng là đối xử tốt với chị Yên Nhiên.” Nghĩ đến Yên Nhiên
cuối cùng cũng thoát khỏi cạm bẫy, Minh Lan lại vui vẻ, vỗ tay nói: “Bây
giờ, Ninh Viễn Hầu lại phải tìm thông gia khắp nơi thôi, mấy bà mối ở kinh
thành lại có dịp làm ăn tốt!”

“Không phải tìm.” Thịnh lão thái thái nặng nề nói: “Dư đại nhân đã hứa

gả em gái Yên Nhiên rồi, chờ đến tuổi cập kê liền rước về.”

Minh Lan đờ đẫn, cảm thấy vô cùng tức giận, tức đến mức muốn nắm

chặt tay chạy hai vòng bên ngoài, hoặc nguyền rủa ông trời mấy câu. Đến
hết buổi, nàng mới thấy buồn nôn, liền cúi đầu, ôm lấy cái chậu rỗng tiếp
tục sự nghiệp nôn mửa.

Một mạch hướng về phía Nam, xe chạy lộc cộc không ngừng. Cuối

tháng tám, bầu trời phương Bắc ấm áp dễ chịu, trời cao trong xanh. Minh
Lan say xe suốt dọc đường, từ đầu đến cuối đều nhờ người khác đến hỗ trợ.
Vì để Minh Lan giải khuây, cộng thêm được đi đây đi đó nữa nên tâm tình
mọi người đều thả lỏng, Phòng ma ma bắt đầu giảng chuyện xưa cho Minh
Lan: “Cô ấy à! Cô đừng trách lão phu nhân phạt cô. Bà ấy vì tốt cho cô
thôi, đàn bà cả đời muốn sống tốt, đường còn dài rộng lắm!”

Nhân lúc lão phu nhân nghỉ tạm ở xe khác, Phong ma ma ngồi trong xe

chăm sóc Minh Lan, vừa trải thảm cho Minh Lan, kê thêm gối mềm, vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.