THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 456

Dư bao bọc có thừa. Nếu mình có chút bản lĩnh, tương lai còn có thể được
đứng tên sản nghiệp, chỉ e…Cô ấy giống như Dư lão phu nhân nha!”

“Thật không?”Minh Lan từ chối, sắc tái nhợt, không có sức để tranh cãi,

yêu cầu sự thật phải được chứng minh.

Phòng ma ma sảng khoái bê nguyên câu chuyện của chính mình ra để

nói, còn mang theo chút đắc ý.

Bà sinh ra trong một hộ nông dân nghèo khổ. Cha bệnh nặng quấn thân.

Đến bảy tuổi chưa đừng được ăn bát cơm no, mẹ bà hết cách mới phải bán
bà làm nha hoàn cho nhà người ta. Sau khi bán vào phủ Dũng Nghị hầu,
cuộc sống của bà cũng chưa khấm khá hơn.

Nhưng từ khi bà vào phủ hầu, vừa chăm chỉ lại thật thà nên nhanh chóng

được lựa làm nha hoàn bên cạnh tiểu thư. Sau này nhờ vào bản thân ham
học không biết mệt mỏi, viết chữ, tính sổ sách, thêu thùa cái gì cũng tinh
thông, toàn tâm toàn ý hầu hạ chủ tử, tuyệt đối không hai lòng, cuối cùng
mới được vẻ vang thăng làm nha hoàn nhất đẳng bên người cô chủ. Sau đó
theo hồi môn vào phủ Thịnh, được lão phu nhân làm mai, gả cho một quản
sự. Vợ chồng đồng lòng ra ở riêng tự mình mưu sinh, sau này con cháu
đông đúc, giàu có sung túc. Một đứa thi đậu tú tài mở lớp tư, một đứa mở
thêm mấy cửa hàng, một đứa nữa thì mua đất đai làm địa chủ nhỏ.

“Vận số của ma ma rất tốt đó nha! Quả nhiên người tốt ắt được báo đáp.”

Minh Lan càng nghe càng phấn chấn.

Phòng mẹ mỉm cười xua tay:

Chỉ là người tốt thì không đủ. Trước kia, tôi biết mình chắc chắn bị bán

đi, vất vả làm lụng để dành được mấy đồng tiền đều cho người nọ, cố sống
cố chết cầu xin ông ta bán tôi vào nhà tốt. Cũng may tốt số, gặp được người
phúc hậu sau này mới có duyên được gặp lão phu nhân. Tôi ở hầu phủ bằng
lòng chịu thiệt làm nhiều việc nên mới được lão hầu gia và phu nhân để ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.