THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 470

Sau đó liếc Minh Lan một cái.

Minh Lan ngay lập tức bước lên, thành thật cung kính đứng ở bên cạnh,

khéo léo cúi chào: “Con thỉnh an bác gái cả, bác cả mạnh khỏe ạ.”

Mắt Lý thị cười híp cả lại, không kìm được nói: “Tốt tốt tốt, cháu gái

ngoan.” Lại cẩn thận xoa xoa mặt Minh Lan, trong mắt toát lên sự khen
ngợi: “Đứa bé này đúng là ngoan, nề nếp cũng tốt, lần này ở thêm mấy
ngày đi, khuyên bảo cái con khỉ nghịch ngợm Phẩm Lan chị họ con đó, cứ
như ngựa hoang vậy.” Sau đó chỉ vào một thím còn trẻ ở bên cạnh: “Đây là
chị dâu cả của con, mấy ngày ở đây, nếu muốn cái gì thì cứ nói với nó.”

Minh Lan lại khom người hành lễ: “Em chào chị dâu.”

Văn thị lập tức đỡ Minh Lan đứng lên, dịu dàng nói: “Em đừng đa lễ, đợi

sau khi gặp lão phu nhân, em nhìn qua một chút căn phòng được chuẩn bị
cho em, xem có thích không? Nếu không thích, chị sẽ cho người đổi, đây
chính là nhà em, không cần phải khách sáo.”

Lý thị trông rất phúc hậu, ân cần nhã nhặn rồi lại chững chạc uy nghi,

trong lúc nói chuyện đã dẫn đoàn người Thịnh lão phu nhân đi vào bên
trong, xuyên qua nhị môn cùng chỗ bọn người hầu ở, đi theo hành lang vào
bên trong, vượt qua chỗ treo lồng đèn, đi vào chính đường chỗ bà bác.
Minh Lan tiến vào, chỉ thấy lão phu nhân đầu tóc bạc trắng ngồi ở giữa, vẻ
ngoài gầy yếu tiều tụy, chỉ có đôi mắt là trầm tĩnh có hồn. Bà vừa nhìn thấy
Thịnh lão phu nhân thì lập tức đứng lên, hai tay mở ra đi tới.

Thịnh lão phu nhân vội tiến thêm vài bước, gọi: “Chị dâu.”

Đại lão phu nhân thân thân thiế đáp lễ: “Em dâu, đã lâu không gặp. Sức

khỏe em không tốt, lại theo Hoành Nhi đi khắp nơi nhậm chức, dù sao chị
cũng không muốn em phải mệt nhọc, chỉ mong mỏi lúc sinh thời còn có thể
gặp em một lần nữa, hôm nay được toại nguyện âu cũng là Phật Tổ phù
hộ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.