THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 538

múa, sau đó ấn dấu vân tay xuống. Lý thị vội nói: “Con tôi sức khoẻ yếu,
vậy để chồng tôi ký đi.”

Lúc này, nghe rầm một tiếng, Minh Lan và Phẩm Lan đều giật mình,

quay lại nhìn, thấy Thục Lan đã đứng dậy từ lúc nào, dùng sức đẩy tấm
bình phong, bước nhanh ra ngoài. Phẩm Lan định đuổi theo thì bị Minh lan
kéo lại sau ván cửa, có thể nhìn qua khe cửa.

“Thục Lan, con ra đây làm gì?” Lý thị nghẹn ngào nói.

Nước mắt trên mặt Thục Lan còn chưa khô, quỳ xuống trước mặt cha

mẹ, nức nở nói: “Là do con bất hiếu khiến cho bà, cha mẹ phải cho lo lắng
cho con!” Lý thị che mặt lại khóc thầm. Lòng Thịnh Duy đau đớn, không
quay lại nhìn. Ánh mắt bà bác lại có chút vui mừng.

Chỉ thấy Thục Lan kiên quyết, nét mặt kiên định, hành lễ với mọi người

trong sảnh đường, từ từ bước đến bàn lấy bút viết, ấn dấu tay xuống.

Tôn Chí Cao thấy mặt Thục Lan héo úa , khinh thường nói: “Loại đàn bà

xấu xí không có đức hành này không xứng đôi với ta. Trước kia nhà ta định
lầm hôn sự, giờ nàng đi đường nàng, sau này có lấy được tên nông dân thì
cũng nên hiền lành hơn một chút.”

Thật khinh người quá mức! Lý thị và Thịnh Duy đều giận dữ, mọi người

xung quanh đều thấy quá đáng.

Tôn Chí Cao còn cười, đột nhiên Thục Lan quay ngoắt sang, trong mắt

lửa giận ngùn ngụt. Nhìn đây, đây là người chồng nàng lấy cả tính mạng để
dựa vào, cái mặt này khiến người ta buồn nôn, nàng vận hết sức nhổ một
bãi nước miếng lên mặt Tôn Chí Cao, sau đó thở hổn hển nhìn tên đàn ông
kia, lẳng lặng nói: “Loại đàn ông háo sắc vong ơn bội nghĩa. Đồ cặn bã vô
tài vô đức. Liếc mắt nhìn ngươi một cái cũng thấy ghê tởm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.