THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 562

Minh Lan khép nắp tách trà, cười thật xinh đẹp, nói: “Giờ thì tốt rồi, mấy

người hầu trong phòng tôi bây giờ đều là lão phu nhân cùng phu nhân một
tay dạy dỗ, cực kỳ hiểu chuyện, hiện giờ lại có thêm ma ma, cái viện nhỏ
này của tôi cũng coi như thỏa đáng rồi.”

Vưu ma ma cả kinh trong lòng, nhịn không được ngẩng đầu lên, trộm

nhìn cặp mắt xinh đẹp của Minh Lan, cái cằm có đường cong nhu hòa cực
kì giống dì Vệ chết trẻ nhiều năm về trước, nhưng thần sắc lại hoàn toàn
không giống, cho dù nói cái gì nghe cái gì, cặp lông mi dài dài kia cũng
chưa động đậy tý nào, tựa như cánh bướm tĩnh lặng, chỉ tươi cười xinh đẹp
yên ả như nước.

Trên người cô gái thanh lịch trước mặt này lộ ra một loại bình tĩnh, một

loại thản nhiên của người ở địa vị cao. Vưu ma ma hơi thất thần, cảm thấy
người này cùng ấn tượng về đứa bé nhát gan theo sau mình ngày trước
không giống nhau, một sự kính nể từ từ trườn vào sống lưng bà ta.

Minh Lan bình tĩnh nhìn Vưu ma ma: nếu bà ta đủ thông minh, thì không

nên tự rước phiền toái, lĩnh một phần tiền lương, lấy trọn phúc lợi, bớt
vọng tưởng tham lam đi, làm thật tốt bổn phận, thì mọi người sẽ cùng vui
vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.