THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 582

Lão phu nhân thở dài nói: “Cha con ngày bé trải qua nhân tình ấm lạnh,

mới biết hôm nay không dễ dàng, nên sinh ra mấy phần thận trọng, vả lại
dượng con là con trai độc nhất, Khang lão phu nhân cưng chiều vô cùng…”
Thế rồi không nói nữa.

Minh Lan âm thầm bổ sung: Con hư tại mẹ.

“Dì Khang thật xinh đẹp, không giống phu nhân.” Minh Lan nhớ tới

người phụ nữ trung niên dáng vẻ tiều tụy, trong lòng xôn xao, úp cái bụng
tròn vo bên người lão phu nhân: “Lúc ấy vì sao bà không cưới dì ấy làm
dâu?”

Thịnh lão thái thái cời than lò trên mặt đất, nhéo mặt Minh Lan mắng:

“Con bé này, giả bộ thành thật, cái gì cũng dám nói với bà, lời này con
cũng hỏi được à?” Minh Lan làm nũng ngọ nguậy trong lòng bà nội, lão
phu nhân vui vẻ cười rộ lên.

“ Năm đó bà chỉ là đến cửa cầu thân, cũng không nói chính xác muốn

cưới người nào. Đây là ý tứ của Vương lão thái gia, cũng là dì Khang con
cách mành sau đó tự mình chọn lựa.” Lão phu nhân thản nhiên nói, “Vương
lão thái gia và Khang lão thái gia đều là trọng thần đắc lực của tiên đế, hai
nhà môn đăng hộ đối. Khi đó dượng Khang của con mới đỗ tiến sĩ, khí thế
bừng bừng; mà nhà chúng ta, ông nội con mất sớm, trên quan trường cũng
không có chỗ dựa, dì ấy chọn như vậy cũng không sai.”

Minh Lan gật gù, bỗng cảm thấy có gì đó không đúng, trong đầu chợt lóe

lên một ý nghĩ, nhẹ nhàng nói: “ Bà nội, chẳng nhẽ… bà ban đầu đã không
nhắm đến dì Khang?”

Khang Vương hai nhà giao hảo, sớm đã có hôn ước, chỉ chưa định là ai,

nhưng mọi người đều biết cô cả nhà họ mới là vượt trội chứ không phải cô
thứ được người chú nuôi dưỡng, cho nên nhà họ Vương vốn định gả cô cả
cho họ Khang, còn cô hai gả cho nhà kém hơn là họ Thịnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.