THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 674

Lâm hết lời khuyên nhủ: “. . . Lão gia, cô Sáu là tâm can bảo bối của lão
phu nhân, hôm nay nếu vì Mặc Nhi mà lão gia phạt nó, sau này Mặc nhi lại
càng không được lão phu nhân đối đãi tốt! Hai mẹ con thiếp biết làm thế
nào để sống qua ngày đây? Lão gia, chỉ cần chàng biết mẹ con thiếp chịu
tủi thân, thiếp đã thỏa mãn rồi, việc này vẫn nên bỏ qua đi thôi.”

Nói xong còn liên tục dập đầu, khẩn cầu Thịnh Hoành không nên nhắc

tới chuyện này nữa, còn không ngừng nói Minh Lan ỷ vào được lão phu
nhân sủng ái, coi thường Mặc Lan ra sao, chọn đúng mấu chốt mà nói. Lúc
đó Thịnh Hoành tức giận mà đồng ý, trong lòng lại hết sức bất mãn với
Minh Lan, nhịn một hơi, càng nghĩ lại càng giận; nhưng hôm nay nhìn thấy
Minh Lan ngây thơ hiểu chuyện, trong lòng vui thích, nhịn không được liền
nói ra hết.

“Không cần quan tâm là ai nói! Con chỉ cần trả lời có hay không thôi?”

Thịnh Hoành tận tình khuyên nhủ, “Chẳng qua chỉ là chị em cãi nhau, nếu
con sai thì nói lời xin lỗi với chị Tư con là được rồi.”

Ai biết Minh Lan lại không nói một lời, chỉ có từng giọt nước mắt to như

hạt đậu rơi xuống, cắn môi không để phát ra bất kì thanh âm nào, đôi mắt to
tròn ngậm nước, chỉ nức nở nói: “Cha cảm thấy con gái là người không
hiểu chuyện như vậy sao ?”

Thịnh Hoành nhớ tới mấy năm nay Minh Lan hành vi cử chỉ đều rất đáng

tin cậy, cũng ngập ngừng nói: “Chẳng lẽ lại có sự tình khác mà cha không
biết?”

Minh Lan chỉ sợ Mặc Lan mách kiểu hiểm độc, làm mình chết như thế

nào cũng không biết, bây giờ mọi chuyện đều bày ra trước mắt, nàng trái lại
thở phào nhẹ nhõm.

Nàng ngẩng đầu, vẻ mặt đáng thương nhìn Thịnh Hoành nói: “Xin phụ

thân cho mời chị Tư đến đây đi ạ, dù sự việc có như thế nào thì chung quy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.