THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 707

Tề đại nhân suy nghĩ một lát, nhẹ nhàng “a” một tiếng, vỗ trán nói: “Ta

đã nói huyện chúa đều chọn những nha hoàn dung mạo bình thường lại
vụng về để hầu hạ Hành nhi, thằng bé sao có thể để mắt tới chứ, chẳng lẽ
nó vẫn còn nhớ nhung con gái anh Thịnh?”

Quận chúa gật đầu, lại bất đắc dĩ nói: “May mà con bé Minh Lan kia rất

ít khi qua lại với bạn cũ, nếu để cho huyện chúa nhìn thấy, sợ là nó sẽ sinh
nghi… Chàng làm sao vậy? Đang nghĩ gì thế?” Nàng ta kéo kéo góc áo
chồng.

Tề đại nhân đang cúi đầu, bình tĩnh nhìn lư đồng màu tím trên đất, bị kéo

góc áo mới giật mình tỉnh lại, vội nói: “Vừa rồi ta nghĩ, anh Thịnh thật may
mắn. Lô lão thượng thư ngày thường nhìn như người lãng tai hồ đồ, hỏi gì
cũng nói không biết, không ngờ tới trong lúc nguy cấp đầu óc lại linh hoạt,
không chỉ mang theo cấp dưới bình yên vượt qua kiếp nạn, các loại công
văn bí đồ của Công bộ cũng không hư hại chút nào. Đại loạn qua đi, Hoàng
thượng ngợi khen quan lại Công bộ bốn chứ “Gặp nguy không loạn”, lão
thượng thư được vào nội các thì không nói, anh Thịnh cũng được thăng
Chính Tứ phẩm Tả thiêm Đô ngự sử.”

Bình Ninh quận chúa cười nói: ” Không chỉ như vậy, chị Vương gần đây

toàn gặp việc vui tinh thần thoải mái, con trai lớn đề làm điển tích, cháu trai
được đề làm võ quan, tiếp theo là con rể nhậm chức Chỉ huy phó sứ, haiz…
Ngày hôm kia chị ấy còn mang tới trứng hỉ, những hai phần cơ, tháng trước
con gái thì sinh được một thằng nhóc béo mập, tháng này con dâu cũng
sinh, cũng là một thằng nhóc!” Trong giọng nói không che giấu được sự
ghen tị.

Trên chiếc bàn tròn như ý gỗ lê khắc khẳm cẩm thạch bày một mâm toàn

trứng hỉ đỏ tươi, Tề đại nhân nhìn tới, trong lòng xúc động, quay đầu nhìn
về phía thê tử nói: “Tháng sau chính là ngày giỗ của Ninh Viễn lão hầu gia,
nàng có muốn đi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.