THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 791

Vương thị giận dữ nói : « Mấy đứa đây là muốn làm phản rồi ! » Sau đó

quay qua mắng nha hoàn : « Lũ chúng bay chết hết rồi phải không ? Còn
không mau đỡ cô Sáu đi nghỉ ngơi !… Thải Hoàn, đi tìm vợ Lưu Côn, lấy
gia pháp ! Mấy người các ngươi, còn không mau bắt cái Tư lại ! »

Mặc Lan nghe thấy gia pháp, lúc bấy giờ mới sợ hãi hốt hoảng.

Ai biết lúc này bên ngoài lại có giọng nữ vang lên: “Hai đứa nó là chị em

cãi nhau, sao phu nhân hỏi cũng không hỏi một câu đã đòi đánh người ?! »

Dì Lâm vận áo bối tử dệt gấm màu trăng rằm đong đưa tiến vào, đi theo

bên cạnh là Tài Vân bên người Mặc Lan, phía sau còn có mấy hầu gái hầu
già. Thấy mẹ mình tới, Mặc Lan đột nhiên sinh ra dũng khí, vùng thoát
khỏi sự trói buộc của nha hoàn, nhanh như chớp chạy tới đứng bên cạnh dì
Lâm.

Nhìn bộ dạng hai mẹ con họ, Vương thị không nhịn được cười nhạt : «

Cô là ai ? Cũng dám bò ra đây kêu gào ầm ĩ ? Ở đây lại có chỗ cho cô nói
chuyện à ? »

Dì Lâm cười giả lả, nói : « Sống ở phủ này cũng gần hai mươi năm rồi,

hôm nay có chuyện bất bình, chẳng lẽ thiếp thân ngay cả lời cũng không
được nói ra sao ? Phu nhân thiên vị, chẳng lẽ là sợ người đàm tiếu ? »

Vương thị tức giận xông lên, chỉ vào Mặc Lan nói : « Cô dạy con giỏi

lắm ! Làm càn vô lễ, đánh chửi em traie m gái, chẳng lẽ không được trách
phạt ? »

Dì Lâm che miệng cười duyên , giọng nói thánh thót như chuông bạc : «

Phu nhân lại nói đùa rồi, chỉ là chị em cãi nhau, cùng lắm phạt năm mươi
đại bản là được rồi. »

Lục Chi nhịn không được, to tiếng kêu : « Tôi khinh ! Chỉ có năm mươi

đại bản thôi ư ? Cô Sáu bị cô Tư đánh đến mức mặt mũi sưng hết cả lên rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.