THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 845

Ngữ khí Cố Đình Diệp ôn hòa, chậm rãi nói : « Có hai chuyện. Thứ nhất,

chuyện tối nay em rơi xuống nước sẽ không có người ngoài biết, em chỉ
cần xử lí tốt hầu già nhà mình, còn những người khác, tôi sẽ tự giải quyết. »

Minh Lan bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt lộ rõ sự vui mừng, miệng lộ

ra màu phần hồng, trên làn da trắng như tuyết xuất hiện hai lúm đồng tiền
nho nhỏ, ngọt như hoa hải đường tháng sáu. Cố Đình Diệp méo miệng
trong phút chốc, nhưng nhờ có bộ râu quai nón kia che giấu nên không ai
biết cả, hắn nói tiếp : « …Thứ hai, không được nói với người khác về tôi,
chỉ cần nói Tào bang đã cứu em là được. »

Minh Lan liên tục gật đầu, cho dù Thạch Khanh đối với thành tựu trên

giang hồ của Cố Đình Diệp sùng bái như thế nào, giang hồ chính là giang
hồ, đối với quan lại quý tộc, họ và những người mưu sinh ngoài chợ chẳng
qua cũng chỉ là thứ dân, không làm chân sai vặt cho gia đình quyền quý thì
cũng là chó giữ nhà, làm kẻ hầu người hạ cho người ta, mặc họ muốn đánh
thì đánh muốn giết thì giết.

Công tử hầu phủ thành đại ca giang hồ cũng không phải là chuyện vẻ

vang gì, Trần Gia Lạc cầm đầu Hồng Hoa Hội trên giang hồ oai phong lẫy
lừng, nhưng đối với Trần gia ở Hải Ninh đã mấy đời thanh quý hiển hách
mà nói, hắn ta chỉ là một tên phá gia chi tử không có tương lai, đầu heo còn
học theo người khác làm phản, nhắc cũng chẳng buồn nhắc đến.

« Chú hai yên tâm !» Minh Lan lập tức biểu hiện sự quyết tâm, chỉ thiếu

mỗi vỗ ngực, « Ngoại trừ trên thuyền nhỏ cháu có gọi tên chú một lần, sau
đó cháu vẫn chưa hề nhắc tới nửa chữ nha, người khác tuyệt đối không biết
được. »

Cố Đình Diệp hài lòng gật đầu.

Sau đó hai người trong phòng nhìn nhau không nói gì, Minh Lan nhìn Cố

Đình Diệp đang ngồi bất động, không biết nên nói cái gì, không thể làm gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.