THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 937

Mặc Lan không tin, lại xông ra ngoài sân lần nữa. Xưa nay con gái sắp

lấy chồng ai mà không được yêu thương, người trong nhà cũng phải
nhường nhịn vài phần, cũng không thể phạt nặng. Lần này Vương thị thật
sự quyết tâm, không nói hai lời đầu tiên là trói người bên cạnh Mặc Lan tàn
nhẫn đánh cho một trận sau đó đem đi bán. Mặc Lan không ngừng khóc
lóc, lôi kéo tay áo Hải thị.

Hải thị bị ép quá, Vương thị liền cho người đến truyền lời: “Cô chủ

không khỏe là do người phía dưới hầu hạ không chu đáo, cô chủ lại ầm ĩ
nữa thì bán người, lần lượt đuổi hết Bích Đào, Phù Dung, Thu Giang…
Bao giờ cô đi lấy chồng sẽ chọn cho cô mấy đứa thật thà mang đi.” Mặc
Lan nhìn mấy đứa hầu quỳ một vòng xung quanh mình, cắn chặt răng, rồi
cũng không dám ồn ào nữa.

Thực ra con gái đi lấy chồng với nhà mẹ đẻ là quan hệ kìm hãm lẫn

nhau. Nhà mẹ đẻ trơ mắt nhìn con gái gả ra ngoài bị bắt nạt mà không giúp
đỡ sẽ bị cười là vô dụng, còn con gái vô lễ với nhà mẹ để sẽ bị chụp mũ
“bất hiếu ngỗ nghich”, mà trong danh sách thân thích của Mặc Lan không
có dì Lâm, nhưng lại có Vương thị.

Vương thị cả đời này nghênh ngang mà sống, dù cho gặp phật bị phật

đập, thấy thần bị thần đánh cũng chưa từng sửa đổi tính nết ương ngạnh
mạnh mẽ của mình, giờ sao lại phải ngại một đứa con vợ lẽ khóc lóc om
xòm. Phủ Vĩnh Xương Hầu đã tới xin cưới, danh tiếng của họ Thịnh coi
như được bảo toàn. Mặc Lan nếu lại làm loạn, nàng ta ước gì hôn sự này
rối tung lên.

Mặc Lan cũng là đứa biết thiệt hơn, chỉ ngồi ngoan ngoãn ở Sơn Nguyệt

cư chờ ngày cưới.

Ngày hai mươi tám tháng sáu là ngày tốt, ngoài phủ Vĩnh Xương Hầu

cũng có nhiều nhà quyền quý khác chọn ngày này làm hỉ sự, nhà hộ bộ tả
thị lang gả con gái, ngự sử đô sát viện cưới con dâu, con trai Phúc An công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.