THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 100

“Nói miệng không bằng không chứng.” Y dời mắt sang hướng khác,

rót thêm trà vào cái ly trống rỗng, ra vẻ thờ ơ không quan trọng.

Vân Phỉ cũng biết trước mặt y, uy tín của mình đã không còn nên

trong tình thế cấp bách, liếc thấy bút mực trên bàn, nàng lập tức nói: “Vậy
thì ta sẽ viết giấy cam đoan cho ngài.” Nói xong, nàng liền bước tới, xăn
tay áo lên, mài mực, cầm bút, tìm một tờ giấy và lưu loát viết ra vài chữ.

Úy Đông Đình chậm rãi uống trà.

Vân Phỉ cầm tờ giấy chìa ra trước mặt y: “Lần này ngài tin rồi chứ?”

Y nhìn theo tay nàng, đọc lên: “Vân Phỉ tự nguyện gả làm thê tử của

Úy Động Đình.”

Mặt nàng đỏ ửng lên, không ngờ y lại cố ý đọc ra thành tiếng thế này.

Y gật đầu. “Tốt lắm, có ba chữ mà nàng đã viết sai hết hai chữ [1].”

[1] Tên của Úy Đông Đình là

尉东霆 , Vân Phỉ lại viết là Úy Động

Đình

尉洞庭, cùng đọc là wèi dòng tíng nhưng lại sai mất hai chữ, chỉ có

họ là đúng.

“Hả? Viết sai rồi sao? Thật à? Hai chữ nào?” Vân Phỉ chớp chớp mắt,

làm như là không biết mình đã viết sai tên của người ta, ánh mắt ngây thơ
vô tội đến mức không thể vô tội hơn, còn mang theo ngàn lời xin lỗi.

“Dù sao đại tướng quân ngài biết là được mà.” Nàng nói rất mềm dẻo,

tính lừa gạt cho qua.

Đáng tiếc y không hề động lòng, đôi mắt sâu và đen như mực nhìn

thẳng vào nàng: “Nàng cố ý viết sai để sau này lật lọng phải không?”

“Đâu có!” Vân Phỉ bị y vạch trần mưu kế trong lòng thì vừa thất vọng,

vừa xấu hổ nên vội vàng biện bạch: “Ta thật sự không biết tên của ngài viết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.