THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 108

Linh và Tề Thị cùng rời khỏi phủ châu mục lên kinh thành.

Dưới bậc thềm, xe ngựa đã được chuẩn bị sẵn sàng.

Vân Định Quyền đang nói chuyện với Tống Kinh Vũ: “An nguy của

Vân Phỉ và A Tông đều trông cậy vào ngươi hết. Nếu có chuyện gì thì phải
cấp tốc báo cho ta biết.”

“Xin đại nhân cứ yên tâm.” Tống Kinh Vũ chắp tay, gương mặt anh

tuấn vẫn bình tĩnh trấn định như thường ngày, giống như lần này chỉ đi du
sơn ngoạn thủy, sẽ không có chuyện phong ba gì đáng ngại xảy ra.

Vân Phỉ dắt Vân Tông bái biệt cha mình rồi lên xe ngựa. Tống Kinh

Vũ lĩnh hai mươi tên lính tinh nhuệ theo sau bảo vệ xe ngựa, đi về phía lạc
Dương.

Một mạch đi về hướng Bắc, phong canh non nước hữu tình ngày càng

ít đi. Dọc đường đi, tâm trạng của Vân Tông hết sức nặng nề, khuôn mặt
bầu bĩnh vốn vô ưu vô lo nay bỗng u sầu, đôi môi cũng xụ xuống thấy rõ.
May mà có nhũ mẫu Tề Thị và tỷ tỷ đi cùng nên mới không tới nỗi khóc
suốt cho tới Lạc Dương.

Đầu tháng, xe ngựa đến ngoại thành Lạc Dương.

Dịch trưởng của dịch trạm đích thân ra đón tỷ đệ Vân Phỉ, mở tiệc tẩy

trần cho hai người. Hai mươi tên lính tinh tuệ cùng đi lại trở về, dịch
trưởng đích thân mang theo bốn tùy tùng hộ tống bọn họ vào thành.

Cửa thành canh gác nghiêm ngặt, ra vào đều phải nghiêm xét giấy tờ

tùy thân cùng vật dụng mang theo, có khi còn bị gặng hỏi thân phận. Có
dịch trưởng dẫn đường, đưa công văn ra nên xe ngựa và hành lí của Vân
Phỉ mới không bị kiểm tra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.