THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 115

thôi. Thế cho nên nàng hảo tâm đưa bọn họ tới chỗ Tống Kinh Vũ, để cho
hai cô hoa và cỏ kia hầu hạ Tống giáo úy tuổi trẻ tài cao.

Nhưng không ngờ, Tống Kinh Vũ lại không hề cảm kích mà mặt càng

trở nên lạnh lùng, đến nỗi như đóng băng.

Nhà bếp có một đầu bếp cùng hai người giúp việc. Vân Phỉ cũng

không yên tâm lắm nên bảo Tề Thị xuống phụ trách nhà bếp, Phục Linh thì
chuyên tâm chăm lo cho A Tông.

Bận bịu suốt buổi chiều, sắp xếp hành lý đâu vào đấy, thấy sắp tới giờ

đi tham dự yến tiệc nên Vân Phỉ và Vân Tông chia nhau đi tắm rửa, chuẩn
bị sẵn sàng, chờ người trong cung tới đón.

Giờ Dậu ba khắc, Tần Phương dẫn người đánh xe đến đón rất đúng

giờ.

Vân Phỉ vừa thấy cỗ xe ngựa xa hoa lộng lẫy kia thì thầm nghĩ, quả

nhiên là hoàng gia có rất nhiều tiền, cho dù là hoàng thất đã sa sút thì khí
thế này vẫn khiến người ta phải tròn mắt nhìn.

Lúc lên xe, nàng càng phải tắc lưỡi. Thùng xe rộng rãi, đi đứng ngồi

nằm trong ấy đều không bị gò bó. Bốn góc trên trần xe nạm bốn viên dạ
minh châu, vách tường thì dán vải lụa màu vàng kim có thêu hoa văn như ý
cát tường bằng chỉ bạc, bên trong thì nhồi bông nên dù đường khó đi,
không cẩn thận đụng vào vách thì cũng không bị đau.

Vân Tông ngắm nghía một cách hiếu kỳ rồi ao ước: “Tỷ tỷ, sau này xe

ngựa của chúng ta cũng trang trí như vậy đi.”

Vân Phỉ đưa ngón tay trỏ lên môi, suỵt một cái: “Vậy là vượt quá

quyền hạn, sẽ bị trị tội đó.”

Vân Tông lè lưỡi, tỏ vẻ không đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.