THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 136

Vân Phỉ nói lý do mình đến, đưa bút và nghiên mực cho hắn, mỉm

cười nói: ”Tặng cho Chương đại phu để viết đơn thuốc, cũng không biết
huynh dùng có vừa tay hay không.”

Chương Tùng Niên hết sức ngạc nhiên và vui mừng, đầu tiên là từ

chối, sau đó thì liên tục nói cảm ơn, gương mặt trắng trẻo tràn ngập những
áng mây hồng, dáng vẻ luống cuống tay chân ấy quả thật là tức cười.

Vân Phỉ cáo từ ra về, Phục Linh liền nói nhỏ: “Tiểu thư, em thấy vị

Chương đại phu ấy đã thích cô rồi.”

Vân Phỉ sẵng giọng: “Đừng nói lung tung.”

“Thật mà, cô xem tai của hắn ta cũng đỏ cả lên.”

Vân Phỉ cười phì một cái: “Là em thích người ta thì có, nếu không thì

sao đến tai của người ta cũng nhìn kỹ như thế.”

Phục Linh đỏ mặt. “Sao tiểu thư lại trả đũa em thế chứ.”

Vân Phỉ cười rạng rỡ: “Trẻ con bị bệnh là chuyện thường xuyên, vị

Chương đại phu này tuy tuổi cỏn trẻ nhưng y thuật lại cao minh, hơn nữa
còn quen biết với Lưu ngự y, nói không chừng sau này còn phải nhờ vả
người ta, cho nên ta mới đến xin lỗi và tặng quà, em đừng có nghĩ tầm
bậy.”

Phục Linh gật đầu, lòng lại thầm than: vị Chương đại phu này tuổi trẻ

tài cao, diện mạo anh tuấn, chỉ đáng tiếc thân phận không thể vào được mắt
Vân Định Quyền, hắn và tiểu thư sẽ không thể có khả năng, chắc chắn chỉ
có thể đơn phương tương tư mà thôi.

Hết ba ngày nghỉ, Tần Phương đến đón Vân Tông vào cung học tập

như cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.