THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 151

THÂU TRỌN GIÓ XUÂN

Thị Kim

www.dtv-ebook.com

Chương 17: Cáo Mượn Oai Hùm

Vân Phỉ chỉ cười, nói với vẻ bí mật: “Đừng hỏi nữa, mau đi mua cho

ta một bộ mặt nạ đi.”

Trải qua hai năm nay, Tống Kinh Vũ đã hiểu rất rõ tính cách của Vân

Phỉ. Nàng vẫn luôn tinh ranh láu lỉnh, đầu óc luôn có nhiều ý tưởng. Bây
giờ không có tướng quân phu nhân ở bên cạnh, nàng càng không biết sợ là
gì, chỉ làm theo ý mình, không ai quản nổi nàng. Không còn cách nào khác,
hắn chỉ có thể lùng sục khắp một ngày mới tìm được một bộ mặt nạ về giao
cho nàng.

Vân Phỉ cầm tấm mặt nạ mỏng như cánh ve, nhìn vào gương, thật cẩn

thận dán lên mặt mình. Tốn hai mươi lượng quả nhiên là đáng giá, tấm mặt
nạ này không chỉ rất dễ dùng mà còn hết sức tự nhiên như thật, sau khi
mang nó vào nàng như biến thành một người khác, cho dù tới gần quan sát
cho kỹ thì cũng không nhận ra sơ hở gì.

Nàng soi gương, nhìn tới nhìn lui, cực kỳ hưng phấn. Phục Linh bưng

trà bước vào, bất ngờ thấy trong phòng có một cô gái lạ thì giật mình nhảy
dựng lên, trà nước trên tay cũng văng tứ tung khắp mặt đất.

Vân Phỉ thấy ngay cả Phục Linh mà cũng không nhận ra mình thì càng

sung sướng hơn, nàng chống hai tay lên hông cười ha hả.

Phục Linh nghe thấy giọng của Vân Phỉ thì mới thở phào, vuốt ngực

nói: “Trời ạ, tiểu thư, cô làm em sợ muốn chết, em còn tưởng là có trộm
vào nhà chứ. Cái mặt nạ này đúng là y như thật, giống như là biến thành
người khác vậy, có điều không xinh đẹp như tiểu thư.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.