THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 172

Kim Ngọc Đường mà Ôn Trường An nói chính là chi nhánh lớn nhất

trong sáu đại tưởu lâu, vừa khéo nó nằm ngay trên đường Tây Phủ. Vân Phỉ
phát hiện nó chỉ cách hiệu thuốc Hạnh Lâm của Chương Tùng Niên có sáu
cửa hàng.

Khi nhìn thấy đại tưởu lâu lớn nhất kinh thành này, cảm giác đầu tiên

của Vân Phỉ chính là quả nhiên không hổ với cái tên Kim Ngọc Đường,
đích xác có khí thế của vàng ngọc khắp nơi, ngay cả bậc cửa mà cũng làm
bằng gỗ trắc, bên ngoài mạ đồng màu vàng kim, sáng lấp lánh chói cả mắt.
Chín bậc thềm ngoài cửa làm bằng đá cẩm thạch trắng, trải thảm màu xanh
đen có hoa văn hình trúc xanh, có ý nghĩa là về nơi cao nhất, từng bước lên
cao.

Điều đặc biệt hơn là người chào đón trước cửa không phải là một tiểu

nhị như những quán ăn quán rượu khác, mà là mấy cô nương xinh đẹp,
cùng mặc váy màu xanh biếc, chít khăn màu vàng nhạt giống nhau, vừa
đoan trang thanh nhã, vừa nhanh nhẹn hoạt bát.

Khí thế như vậy đúng là không hổ với danh tiếng tưởu lâu đẳng cấp.

Đừng nói là thần tiên túy, cho dù là nước ô mai, chỉ cần vào được trong này
thì e là giá tiền cũng tăng gấp đôi, gấp bội.

Vân Phỉ vốn tràn đầy tự tin khi đến đây thương lượng, nhưng lúc này,

khi nhìn thấy khí thế của Kim Ngọc Đường thì chân bất tri bất giác dừng
bước.

Trầm ngâm trong giây lát, nàng quay người lại nói với Tống Kinh Vũ:

“Chúng ta về thôi.”

Tống Kinh Vũ và Phục Linh đều kinh ngạc. Chẳng phải cố ý đến đây

tìm gặp chưởng quỹ của Kim Ngọc Đường sao, khẩn khoản xin cho Chiết
Tẫn Xuân Phong cũng được bán thần tiên túy, sao bây giờ đến rồi thì lại
muốn quay về?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.