THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 204

còn hứng thú tới uống rượu nữa? Vân Phỉ nghĩ tới nghĩ lui, cũng không thể
hiểu được.

Lúc chập tối, A Tông trở về, lại giống như con chim nhỏ vừa sổ lồng,

nhào tới ôm chân Vân Phỉ, mặt mày hớn hở: “Tỷ tỷ, bắt đầu từ ngày mai đệ
được nghĩ sáu ngày.”

Vân Phỉ cười hỏi: “Sao lại được nghỉ?”

A Tông hăm hở nói: Bởi vì hoàng thượng phải đích thân chủ trì cuộc

thi tuyển chọn nhân tài văn võ, cho nên đệ được nghỉ.”

Vân Phỉ hiểu ra. Hiện nay triều đình chính là thiên hạ của họ Úy, tuyển

văn đương nhiên là do một tay thừa tướng lo liệu, còn Úy Đông Đình thân
là đại tướng quân nên trách nhiệm tuyển chọn tướng tài dũng mãnh không
ai khác ngoài y. Cho nên trong thời gian này y hết sức bận rộn, không rảnh
tới quán rượu.

Nàng véo mặt A Tông, mỉm cười, nói: “Vậy mai tỷ dẫn đệ ra phố

chơi.”

A Tông vừa nghe thấy là đã thích thú đến nỗi nhảy cẫng lên. Nó tới

kinh thành hai tháng nay mà vẫn chưa được dạo thành Lạc Dương một lần
tử tế, ngày nào cũng như là ngồi tù, vào cung là mất cả tự do, về tới chỗ ở
cũng không được tự tiện đi lung tung. Tám cấm vệ quân canh giữ ở cửa
trước cửa sau ấy, bình thường không quản đến hành tung của Vân Phỉ, Phục
Linh hay Tống Kinh Vũ, nhưng Vân Tông thì khác, bọn họ nhất định phải
hỏi hướng đi, hơn nữa còn phải đi theo. Cho nên Vân Phỉ rất ít khi dẫn nó
ra ngoài, chạng vạng từ cung trở về, ăn cơm tối xong thì đốc thúc nó luyện
võ với Tống Kinh Vũ.

Bây giờ được nghỉ sáu ngày, Vân Tông vô cùng vui sướng, tối ấy đánh

quyền cũng mạnh mẽ đầy uy lực, trông cũng hết sức bài bản. Vân Phỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.