THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 220

“Ở trong nhà cứ như là ngồi tù, ta đi mua ít sách về đọc.” Kiếm tiền là

chuyện cả đời, nếu thời gian này không thể ra ngoài mở quán thì hãy tích
lũy ít kiến thức và ý tưởng trước, đợi sau này có cơ hội hãy dồn hết sức làm
lại.

Phục Linh nghe nói nàng muốn đi mua sách thì rất khó hiểu: “Sách đại

tướng quân đưa tới rất hay mà tiểu thư.”

“Ta chẳng thích đâu.” Vân Phỉ bĩu môi hừ một tiếng rồi quay đầu lại

cười thật tươi với Tống Kinh Vũ: “Tống đại ca, bảo mấy vị cấm vệ quân đi
theo là được mà. Dù sao thì họ cũng nhàn rỗi, đứng ngoài cửa ngáp ngắn
ngáp dài kìa.”

Trời tháng bảy nóng như lửa đốt, ánh mặt trời rực rỡ chiếu khắp con

phố rộn ràng sầm uất.

Vân Phỉ đi men theo mấy bóng cây, chú ý quan sát những cửa hàng

làm ăn hưng thịnh, thỉnh thoảng còn tiến vào trò chuyện với tiểu nhị vài
câu.

Phục Linh lấy làm lạ hỏi: “Tiểu thư, cô đang tính toán chuyện gì vậy?

Không phải cô muốn đi mua sách sao?”

Vân Phỉ cười hì hì: “Hiện nay trong tay ta có một số tiền nhàn rỗi nên

muốn tìm một cửa hàng để góp vốn, như thế có thể ngồi thu lợi tức, còn
hơn là gửi vào trong ngân hàng.”

Phục Linh thở dài: “Tiểu thư của em ơi, sao cô cứ tập trung tinh thần

vào chuyện kiếm tiền thế.”

Vân Phỉ nháy mắt: “Lẽ nào muốn kiếm tiền là sai ư? Vậy thì ta nên

nghĩ chuyện gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.