THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 302

Ba người kia thấy Vân Phỉ cưỡi ngựa chạy mất thì chỉ để lại một

người ứng chiến với Úy Thiếu Hoa, còn hai người khác thì chém đứt dây
cương xe ngựa, cưỡi mấy con ngựa kéo xe đuổi theo Vân Phỉ.

Nhờ một khoảng thời gian trì hoãn này mà Vân Phỉ đã chạy được khá

xa. Nàng không rõ rốt cuộc thì trong chuyện này có sơ suất gì, trong cơn
kinh hoàng chỉ biết thúc ngựa mà chạy chứ không kịp suy nghĩ.

Quay đầu nhìn lại, phía sau có hai con ngựa đang đuổi theo, tiếng vó

ngựa bám theo như hình với bóng khiến người ta phát điên lên được. Nàng
chưa từng thê thảm như lúc này, chỉ biết chạy trối chết chứ không quan tâm
đến chuyện gì khác.

Là Tống Kinh Vũ phản bội nàng, hay là chính hắn cũng không biết

chuyện này, trong đám thuộc hạ có nội gián? Nàng tin vào khả năng thứ
hai, bởi vì nếu Tống Kinh Vũ muốn hại nàng thì hai năm qua đã có vô số
cơ hội. Nhất định là trong những người hắn mang tới lần này có nội gián
của Tần Vương. Nếu như bị thuộc hạ của Tần Vương bắt được mang về
Trường An thì nhất định sẽ như người đó nói, bị giải ra trận, bắt cha nàng
lui binh hoặc thỏa hiệp. Nhưng chắc chắn Vân Định Quyền sẽ không vì
nàng mà bỏ qua cho Tần Trung đã nằm gọn trong tay, nàng rất có khả năng
sẽ bị thuộc hạ của Tần Vương chém thành ngàn mảnh.

Nghĩ tới đây, nàng không khỏi rùng mình một cái.

Tiếng vó ngựa phía sau giống như là mưa dầm tháng bảy, gõ lộp cộp

trên mặt đường giống như muốn giẫm nát trái tim bé nhỏ của nàng.

Đột nhiên trước mắt nàng xuất hiện một chiếc xe ngựa xa hoa lộng lẫy.

Nóc xe màu vàng rực lấp lánh ấy hết sức quen thuộc, là Lục Nguyên!

Bên cạnh xe ngựa còn có tám tùy tùng cưỡi ngựa đi theo bảo vệ, cao

lớn hiên ngang, trên hông còn mang binh khí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.