THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 307

nhưng không ngờ người thân đã chuyển đi nơi khác. Những người đuổi bắt
tôi lúc nãy chính là hàng xóm của người thân tôi, muốn bắt tôi bán cho bọn
buôn người, tôi trốn họ chạy được ra đây.”

Vân Phỉ cứ tưởng đàn ông đều có bản năng thương hương tiếc ngọc,

nàng gặp phải cảnh ngộ như vậy, chắc Lục Nguyên sẽ thương hại nàng.
Không ngờ Lục Nguyên nghe thế thì mặt tối sầm lại, lạnh lùng nói: “Cô
xuống xe đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.