THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 377

Lão thái thái ân cần nói: “Nguyên Nhi, hai ngày nay con bị kinh hách,

không được nghỉ ngơi. Mau ăn cho xong rồi đi ngủ một giấc đi.”

Lục Nguyên gật đầu lia lịa. “Tối qua con không ngủ được, đầu hơi

choáng váng.”

Vân Phỉ không nghi ngờ gì, ăn cơm xong liền cùng Lục Kim về lại

Hòa Duyệt Uyển.

Trước khi ngủ, nàng mở cai hộp gấm Lục Thịnh tặng, bên trong là một

xấp ngân phiếu được xếp ngay ngắn.

Nàng vừa nhìn số lượng là cảm thấy tim bắt đầu đập loạn xạ, đợi cầm

lên đếm thì kích động đến nỗi muốn ngất đi. Không ngờ lại là một vạn
lượng.

Trời ạ, đúng là đại lão gia giàu có hào phòng, ra tay một cái là một vạn

lượng.

Vân Phỉ kích động đến nỗi cả đêm ngủ không yên giấc, nhưng nghĩ đi

nghĩ lại thì vẫn cảm thấy số tiền thù lao này quá lớn, mặc dù nàng yêu tiền
nhưng làm người thì không thể quá tham lam.

Sáng hôm sau, nha hoàn qua mời Vân Phỉ đến dùng bữa sáng, đúng

lúc Lục Thịnh cũng có mặt.

Vân Phỉ dâng cái hộp bằng hai tay, ngại ngần nói: “Xin bá phụ thứ lỗi,

vãn bối không hiểu chuyện, tối qua không biết cái hộp này nặng nhẹ thế
nào mà đã nhận lấy. Xin bá phụ hãy nhận lại đi, lễ vật này quá nhiều, vẫn
bối không dám nhận.”

Gương mặt khôi ngô nghiêm nghị của Lục Thịnh cũng xuất hiện một

nụ cười. “Tô cô nương không cần khách khí. Chút lòng thành này so với số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.