THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 380

muốn gả cho người đó nên mới tới kinh thành nương nhờ họ hàng, hy vọng
người thân có thể giúp con khuyên nhủ cha, hủy bỏ hôn ước ấy.”

Chiếc đũa trên tay Lục Nguyên lại rơi xuống trúng cái đĩa sứ Thanh

Hoa tạo nên một tiếng vang, khiến cho mọi người trên bàn đều nhìn hắn.

Trong mắt Lục Thịnh lóe lên chút nghi hoặc, ông bất giác nhìn về phía

Vân Phỉ. Dường như Vân Phỉ không hề để ý tới sắc mặt của Lục Nguyên,
mặt nàng hơi thẹn thùng, đỏ đỏ hồng hồng giống như là đóa hợp hoan vừa
nở.

“Thì ra là thế.” Lão thái thái gật đầu, nhìn Lục Nguyên rồi thở dài,

lòng thầm lấy làm tiếc nuối. Trái tim của Lục Nguyên như bị vỡ thành ngàn
mảnh, hắn hoàn toàn không ngờ được nàng đã có hôn ước, tin tức này đúng
là như tiếng sét giữa trời vang.

Lục Kim hỏi: “Vậy sau này Tô tỷ tỷ có tính toán gì chưa?”

“Tỷ tính vài ngày nữa sẽ về Kinh Châu.”

Mặt Lục Nguyên lập tức biến sắc, hắn quay đầu nhìn Vân Phỉ: “Nàng,

nàng định đi?” Lòng hắn càng thêm hỗn loạn.

“Phải, ta định về nhà.” Vân Phỉ ngượng ngùng cười: “Không biết

trong phủ có chuyến hàng nào định đi về phía nam không? Ta muốn đi
cùng, như vậy trên đường sẽ an toàn hơn.”

Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân Vân Phỉ đi cùng Lục

Nguyên đến Tấn Thành. Việc làm ăn buôn bán của Lục gia rất rộng, nhất
định là có những chuyến hàng vận chuyển đi khắp nơi trong lãnh thổ.
Thông thường những đội buôn này đều có bảo tiêu theo theo áp tải hàng
hóa. Nếu nàng có thể cùng về Kinh Châu thì sẽ an toàn hơn nhiều so với
việc một thân một mình ngồi xe ngựa trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.