THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 410

Thậm chí Vân Phỉ đã định nói với y, ngươi muốn báo thù thế nào thì

cứ việc làm đi, cứ chậm rãi tra tấn kiểu dùng dao cùn giết người thế này ta
không thích.

Nàng nằm thẳng tắp, cứng đờ trên giường, không dám nhúc nhích.

Mãi đến khi tiếng hít thở của Úy Đông Đình ổn định nhịp nhàng, dường
như đã chìm vào giấc ngủ thì nàng mới dám nhẹ nhàng nhúc nhích chân
tay, sau đó lập tức dừng lại, nghe ngóng động tĩnh của Úy Đông Đình.
Dường như y đã ngủ thật rồi, cứ nằm nghiêng như thế mà không có phản
ứng gì.

Cuối cùng Vân Phỉ cũng thở phào, muốn tìm một tư thế thoải mái để

ngủ. Đáng tiếc ban ngày nghỉ ngơi nhiều quá nên cứ trằn trọc mãi mà vẫn
không buồn ngủ. Nhờ vào ánh đèn lờ mờ, nàng len lén nhìn Úy Đông Đình
đang nằm bên cạnh.

Y vẫn duy trì tư thế nằm nghiêng ấy, từ đầu đến cuối không hề nhúc

nhích. Nàng không khỏi nhớ đến tối qua, y đến vào lúc nửa đêm, mới mờ
sáng đã phải đi, ngay cả chiến giáp cũng lười cởi mà ngủ luôn. Nhất định là
vì bận chiến đấu với Lâm Thanh Phong nên mới mệt mỏi như thế, mới ngủ
say như thế. Nghĩ tới tình cảnh hiện nay của y, nàng đột nhiên nảy sinh cảm
giác không đành lòng.

Nàng nghĩ ngợi lung tung một lúc thật lâu nên hơi khát, do dự một lát,

nàng nhẹ nhàng ngồi dậy, leo qua khỏi người y.

Hai chiếc giày nằm ngay ngắn trên bệ để giày, lòng nàng chợt thấy

cảm động. Chậm rãi mang hai chiếc giày thêu hoa được y đặt sẵn sàng vào,
nàng nhẹ nhàng đi đến bên cửa sổ. Uống hết một ly nước, nàng lại nhẹ
nhàng về giường, lẳng lặng leo qua người y.

Nhưng ngay lúc nàng vừa bỏ một chiếc đùi qua thì y đột nhiên xoay

người, đồng thời giữ chặt eo nàng lại. Nàng giật mình la lên một tiếng rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.