THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 412

bóp thật chặt. Nàng vừa thẹn thùng vừa cuống quýt, dùng hết sức lực hy
vọng chặn được bàn tay của y.

Y giữ chặt tay nàng lên trên đỉnh đầu, cúi đầu mình đè xuống ngực

nàng, cách bộ đồ cưới, dùng một sức mạnh không nặng không nhẹ nhưng
có thể làm nàng thấy hơi hơi đau để cắn mút nụ hoa nho nhỏ của nàng.

Trong nháy mắt, tim nàng như muốn nổ tung ra. Cảm giác mạnh mẽ

mà xa lạ chưa từng có ấy làm cho nàng bối rối đến nỗi không biết lmà sao,
đầu choáng mắt hoa, muốn ngất đi.

Một lúc sau, y mới chịu thả nàng ra, hai người đều thở hổn hển. Y

chống tay hai bên người nàng, trong mắt lóe lên vẻ nguy hiểm lạ lùng.

Nàng sợ tới mức tim như ngừng đập. Thế nhưng, y không làm gì thêm

nữa, chỉ nhìn nàng chằm chằm không hề chớp mắt. Rồi từ từ, hơi thở dồn
dập nguy hiểm kia dẫn bình ổn trở lại, ánh mắt sáng rực ghê người kia cũng
tối dần đi.

Y xoay người xuống, cầm quần áo của mình rồi ra khỏi phòng tân hôn,

bước chân vừa nhanh vừa vội.

Vân Phỉ ngơ ngác nhìn bóng y khuất sau cánh cửa, mãi một lúc sau

mới hoàn hồn lại, trái tim muốn nhảy ra ngoài khi nãy cũng từ từ về lại
trong ngực.

Một vùng áo trước ngực bị y ngậm ướt, cảm giác lành lạnh hết sức rõ

ràng, giống như là một dấu ấn được in lại trên ngực.

Rốt cuộc thì y có ý gì đây? Tại sao lại bỏ cuộc giữa chừng, chẳng lẽ là

không làm được thật sao? Nếu không thì sao thành thân rồi mà vẫn chưa
chịu hành động? Lòng nàng dấy lên một cảm giác không biết nên nói là vui
hay buồn, đêm tân hôn như thế, đúng là không ngờ được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.