THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 416

một vài tia nắng ban mai đã lặng lẽ chui ra từ phía chân trời, những dãy núi
xa xa trập trùng nhấp nhô như một bức tranh thủy mặc.

Thỉnh thoảng nghe thấy vài tiếng chó sủa ở xa xa, trong ánh nắng mai

còn yếu ớt, nàng đột nhiên phát hiện Úy Đông Đình đang đi về phía tây chứ
không phải phía đông.

Quân của kinh thành chắn ngang quân Lâm Thanh Phong nên đương

nhiên phải ở phía đông kinh thành, y lại đi về hướng tây, rốt cuộc là muốn
đi đâu đây?

Nàng đang định hỏi thì đột nhiên nhìn thấy trên con đường không xa

phía trước có mấy người đang đứng, còn có một chiếc xe ngựa.

Úy Đông Đình thúc ngựa đến gần, mấy người đó đều đồng loạt bước

tới hành lễ: “Đại tướng quân.”

Nhờ ánh mặt trời còn lờ mờ, Vân Phỉ nhận ra người dẫn đầu chính là

Tiếu Hùng Phi từng đến quán rượu Chiết Tẫn Xuân Phong hôm ấy. Mấy
cấm vệ quân kia, nàng cũng thấy rất quen mặt, hình như là những cao thủ
được hắn dẫn qua đó, ném trúng cầu và được miễn tiền rượu.

Nàng cúi đầu, cảm thấy hơi ngại ngùng. Nhưng nghĩ lại thì hôm ấy

mình đeo mặt nạ, bọn họ vốn không biết nàng là ai.

Úy Đông Đình khom người đặt Vân Phỉ xuống đất rồi ngồi thẳng dậy,

nhìn những tia nắng sớm ở phương đông. Một vẻ lạnh nhạt và quyết liệt dứt
khoát đọng lại trên mặt y, y dùng giọng nói lạnh lùng và trấn định nói với
nàng: “Nàng đi đi, đại quân của cha nàng sẽ nhanh đến đây thôi, nàng cứ đi
dọc theo con đường này, trước khi trời tối sẽ gặp được.”

Vân Phỉ giật mình kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.