THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 430

“Hôm ấy sau khi đưa Vân Tông về Kinh Châu thì tôi lập tức dẫn năm

người quay lại kinh thành. Năm người này đều là thân tín mà tướng quân
tin tưởng nhất. Tôi sắp xếp xong mọi thứ, để bọn họ ở quá trà Lục Vũ hành
động, còn tôi thì ở ngoài thành tiếp ứng, không ngờ hôm ấy bọn họ bị hạ
mông hãn dược. Đến nay vẫn chưa biết rốt cuộc là ai phái người đến truy
sát tiểu thư, nhưng có một điều tôi có thể khẳng định là trong năm người
này, chắc chắn có một người là nội gián, nếu không chuyện sẽ không bị bại
lộ, cũng không bị người khác lợi dụng. Tôi đã bẩm báo chuyện này với
tướng quân nhưng không biết tại sao tướng quân lại không truy cứu.”

Vân Phỉ ngẩn ra, cảm thấy không dám tin. Cha là một người rất khôn

khéo, không có lý gì biết trong năm người đó có nội gián mà vẫn giữ lại
bên mình. Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Nàng cảm thấy quá khó hiểu.

Tống Kinh Vũ nói: “Tiểu thư, phu nhân gửi thư đến nói thương thế

của A Tông đã sắp khỏi hắn rồi.”

“Tốt quá!” Vân Phỉ rất vui mừng, tạm thời quên đi chuyện ở quán trà

Lục Vũ, hăm hở hỏi: “Tống đại ca, huynh được thăng quan chứ?”

Tống Kinh Vũ chợt đỏ mặt, mỉm cười nhẹ. “Nhờ ơn tướng quân đề

bạt.”

Hai người trò chuyện thêm một lúc nữa thì Tử Thư nói: “Tiểu thư,

tướng quân mời cô sang dùng cơm.”

Vân Phỉ gật đầu rồi đi về phía lều của Triệu Hiểu Phù.

Ăn bữa sáng xong, đại quân chuẩn bị xuất phát. Vân Định Quyền đột

nhiên thay đổi kế hoạch, tâu lên triều đình rằng trong quân có người bị
nhiễm dịch bệnh, không thể không giảm tốc độ hành quân. Khi Vân Phỉ từ
kinh thành đến đây, do cưỡi ngựa nên chỉ mất một ngày, nhưng đại quân đi
bộ, còn có quân nhu, lương thảo nặng nề, nhanh nhất cũng phải năm sáu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.