THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 451

thì tiếng chém giết sau lưng ngày càng nhỏ, cuối cùng cũng biến mất tăm.
Xem ra người của Triệu Sách đã ngăn được Trần Hổ Thanh, tia hy vọng
được cứu vớt cuối cùng của nàng cũng đã mất.

Xe ngựa cứ chạy thẳng về trước, không ngừng không nghỉ, khoảng

nửa canh giờ sau thì từ từ dừng lại, bên ngoài vang lên tiếng nói.

“Đỡ quận chúa xuống xe.”

“Dạ. Quận chúa cẩn thận.”

Giọng nói vang lên bên ngoài xe ngựa Vân Phỉ nghe rất quen tai,

chính là giọng của người đàn ông trung niên tên Khánh Sơn từng giao tiếp
với nàng nhiều nhất ở sơn trang. Lúc này nàng đã có thể khẳng định thế tử
của Tần Vương – Triệu Sách – chính là gã trang chủ hôm đó.

Thảo nào lúc cha nàng công chiếm được Trường An thì không có mặt

hắn. Lúc ấy hắn đã sớm trốn vào Trung Nguyên, có lẽ là vì tình hình Tần
Vương khẩn cấp nên hắn mới nảy ý nhằm vào Lục gia, tìm cơ hội bắt cóc
Lục Nguyên, muốn kiếm một khoản tiền lớn để làm quân ngân, đáng tiếc
mọi chuyện lại bị nàng làm hỏng.

Khánh Sơn nhấc màn xe lên, đỡ Triệu Hiểu Phù xuống.

“Ca ca.” Triệu Hiểu Phù nhào tới trước mặt Triệu Sách, nước mắt tuôn

trào, khóc thút thít. Những đau đớn và nhục nhã phải chịu đựng trong
những ngày này đều hóa thành nước mắt, không ngừng tuôn chảy.

Triệu Sách căm hận nói. “Hiểu Phù đừng khóc, sớm muộn gì ca ca

cũng sẽ báo thù cho muội.”

Lúc này trong lòng Triệu Hiểu Phù đau xót không sao tả xiết, cho dù

Triệu Sách đã cứu được nàng ra, nàng đã thoát khỏi Vân Định Quyền
nhưng tất cả cũng đã muộn, những gì mất đi không thể lấy lại được. Cho dù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.