THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 478

hơn nữa thì hắn cũng không dám tin một cách dễ dàng. Triệu Sách cười
lạnh hỏi ngược lại: “Cô nói xem ta có tin cô không?”

Vân Phỉ nhìn hắn: “Ngươi tin ta thì chỉ có lợi mà không có hại, tại sao

không thử một lần?”

Triệu Sách im lặng không nói, trong lòng đang tính toán: giết nàng thì

hả cơn giận nhất thời mà giữ nàng lại thì còn có tác dụng, hoặc có thể lợi
dụng nàng để cứu được Hiểu Phù thật. Có điều không phải bây giờ, đợi hắn
lấy được tiền, tìm được một nơi an toàn thì sẽ hành động sau.

Vân Phỉ tháo hết vòng tay, trâm cài, bông tai trên người ra, gom hết lại

trong tay, đưa tới trước mặt hắn: “Bây giờ ngươi không một xu dính túi, ta
còn có ít trang sức, ngày mai ngươi lấy đi bán để giải quyết chuyện khẩn
cấp trước mắt cái đã.”

Hành động này của nàng làm Triệu Sách rất bất ngờ. Dưới ánh lửa,

trong bàn tay nhỏ nhắn như ngọc của nàng, những thứ trang sức ấy phát ra
ánh sáng lấp lánh.

Hắn muốn giết nàng, vậy mà nàng còn nghĩ thay cho hắn. Nhìn dung

nhan xinh đẹp rớm lệ của nàng, nhìn ánh mắt trong trẻo chân thành, Triệu
Sách đột nhiên cảm thấy trong lòng hơi rối loạn, không hoàn toàn là mềm
lòng mà còn có thêm thứ gì đó không nói rõ được.

Vân Phỉ nhẹ nhàng đặt những thứ trong tay lên áo của hắn.

Triệu Sách im lặng không nói, một lúc sau mới cất những thứ ấy đi,

sau đó không nói thêm tiếng nào nữa, chỉ dựa vào tường nhắm mắt nghỉ
ngơi, không biết có ngủ hay không.

Lúc này đã quá nửa đêm, Vân Phỉ cũng tựa lên đầu gối, chợp mắt một

lát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.