THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 506

Ra khỏi phòng, lúc này nàng mới có thời gian quan sát bên ngoài.

Đình viện xây bằng gạch xanh ngói biếc, ngay ngắn chỉnh tề, mang theo vẻ
sạch sẽ ngăn nắp, mang phong cách điển hình của nhà ở phương bắc.
Nhưng trong đình viện lại hết sức yên tĩnh, trừ Thu Quế và Vãn Phong ra
thì không thấy bóng dáng những người hầu khác. Nhìn bố cục nơi này,
cũng không giống như nơi nhà cao cửa rộng gì.

Vân Phỉ tò mò hỏi: “Đây là đâu?”

“Đây là một biệt viện ở phía đông thành của Lục Thịnh.”

Lục gia? Vân Phỉ ngẩn ra, còn tưởng rằng sau khi mình bị hôn mê thì

bị mang đến chỗ của Úy Đông Đình, không ngờ lại là một biệt viện của
Lục gia. Nàng ngập ngừng hỏi: “Cha và thái hậu, hoàng thượng giờ đang ở
đâu?”

Úy Đông Đình dẫn binh lên phía bắc, có lẽ Úy Trác và thái hậu, hoàng

thượng đều đi cùng, nhưng không đến nỗi phải ở trong biệt viện của Lục
Thịnh, thế thì quá cơ hàn rồi, ít nhất cũng phải ở trong phủ châu mục của
Tấn Châu chứ.

Úy Đông Đình im lặng một lát rồi đột nhiên nói: “Hoàng thượng đã

băng hà rồi.”

“Cái gì!” Vân Phỉ lập tức dừng bước, trợn tròn mắt nhìn y. Tin tức này

còn khiến nàng chấn kinh hơn cả việc Anh Thừa Cương là đại ca của nàng.
Trên đường nàng và Triệu Sách đi, không nghe chút tin tức gì kia mà.

Úy Đông Đình thở dài: “Sức khỏe của hoàng thượng trước giờ không

được tốt, cái hôm từ Lạc Dương đến Tấn Thành liền bị bệnh, không cứu
chữa được.”

Vân Phỉ hỏi: “Chuyện xảy ra khi nào? Sao ta không ngh chút tin tức gì

thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.