THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 528

Nói tới nói lui, ngoan hay không thì đều bị y làm thế, vậy nàng thà

không ngoan còn hơn. Nàng liếc y một cái: “Ta đói rồi, muốn ăn cơm.”

Úy Đông Đình cười không biết làm sao. Sao lần nào nàng cũng đòi ăn

vào lúc này thế chứ. Y véo mông nàng một cái. “Ăn nhiều một chút, mập
lên rồi thì mới dễ sinh con.”

Vân Phỉ lập tức đỏ mặt. Sinh con? Nàng chưa từng nghĩ nhiều như

vậy. Có điều thành thân thì phải sinh con, đó là chuyện đương nhiên thôi.

Nàng nhất định phải bồi dưỡng cơ thể, sinh một đứa con trắng trẻo

mập mạp như A Tông chứ không thể giống như Triệu Mân, gầy gò yếu tớt.

Úy Đông Đình vuốt tóc nàng, hỏi: “Tiểu nha đầu đang nghĩ gì thế?”

Làm sao Vân Phỉ có thể nói ra mình đang nghĩ chuyện sinh con, cho

nên chỉ cúi đầu nhặt quần áo của mình. Úy Đông Đình nói: “Đừng vội, đợi
ta sai người bưng nước tới, nàng tắm rửa cái đã.”

Vân Phỉ nhớ ra tối qua vừa sai bưng nước, sáng nay lại sai nữa, thế

chẳng phải công khai… Nàng vùi mặt vào chăn, cảm thấy thật mất mặt.

Sau khi tắm rửa, thay quần áo mới xong, Thu Quế và Vãn Phong bước

vào sắp xếp lại chăn giường.

Vân Phỉ cúi đầu, thật sự không dám nhìn mặt hai người họ, ước gì

mình có thể đích thân giành làm việc này. May mà hai người ở trong cung
hầu hạ tiên hoàng và Úy Lâm Lang nhiều năm, đã sớm quen với những
chuyện này. Năm ấy, tiên hoàng có tiếng phong lưu, còn trẻ mà đã mất sức,
phải dùng thuốc kích thích rồi chết trên giường của Trần quý phi. Đây là bí
mật mà ai nấy trong triều đều biết.

Úy Đông Đình dẫn nàng qua nhà ăn để ăn sáng. Vân Phỉ bị giày vò hai

lần nên đã rất đói, lúc ăn sáng cũng ngon hơn bình thường nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.