THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 530

Vân Phỉ tự trào: “Trong mắt cha, ta và A Tông không là gì cả, chẳng

qua chỉ là công cụ để lợi dụng mà thôi.” Ngừng một lát, nàng nói tiếp:
“Chàng biết không, Anh Thừa Cương là con trai của cha ta.”

Úy Đông Đình cả kinh, đây đúng là chuyện khiến người ta bất ngờ.

Lúc trước Anh Thừa Cương lấy A Tông làm đệm thịt để cứu tiểu hoàng đế
Triệu Mân nên Úy Trác mới hết sức tin tưởng hắn. Vì hắn có võ công cao
cường, một thanh lê hoa thương khiến người người kính nể cho nên còn
định trọng dụng hắn, cố ý sai người đi điều tra thân thế của hắn. Kết cho
cho thấy hắn mồ côi cha từ nhỏ, một mình mẹ vất vả nuôi hắn và muội
muội khôn lớn.

Vì thế, Úy Trác chưa từng nghi ngờ hắn có quan hệ gì với Vân Định

Quyền, nếu không thì sao hắn dám lấy tính mệnh con trai duy nhất của Vân
Định Quyền ra để cứu giá. Không ngờ hắn lại là con trai của Vân Định
Quyền. Lúc này Úy Đông Đình không thể không bội phục sự mưu mô tàn
nhẫn của Vân Định Quyền. Hổ dữ cũng không ăn thịt con, thế mà hắn có
thể lợi dụng tính mạng của con mình để cài người vào bên cạnh hoàng
thượng.

Y vuốt mái tóc nàng, nói: “A Phỉ, nàng gả cho ta thì là người của ta, ta

sẽ bảo vệ nàng thật tốt, sẽ không để nàng phải chịu khổ nữa.”

Vân Phỉ gật đầu: “Trong lòng ta vẫn lo lắng cho mẹ và A Tông. Trước

đây, ta hy vọng cha có thể hoàn thành đại nghiệp, mẹ có thể khổ tận cam
lai, tương lai A Tông cũng có thể kế thừa địa vị của ông ấy. Nhưng bây giờ
xem ra ba mẹ con ta chỉ là những quân cờ của ông ấy, ông ấy mà hoàn
thành nghiệp bá thì kết cục của mẹ và A Tông sẽ càng thảm hơn. Cho nên,
ta phải thả Triệu Sách đi.”

Úy Đông Đình nói: “Được, ta đi thả hắn ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.