THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 538

Bởi vì cả đời mẹ đều bị cha lừa gạt nên nàng ghét nhất là bị đàn ông

lừa gạt.

Úy Đông Đình vội vàng giải thích: “Đúng là ta từng có hôn ước với

Triệu Hiểu Phù, nhưng ta chỉ mới gặp cô ta có vài lần thôi, không phải
người yêu cũ gì hết.”

“Hừ, ai mà tin.”

Nàng không giãy ra được nên liền dùng khuỷu tay chọt vào người y. Y

xoay người nàng qua, vừa thấy nước mắt ào ra như suối đổ trên mặt nàng
thì không nhịn được, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. “Nàng đang ghen
sao?”

Nàng ngang ngạnh phản bác: “Ai ghen, chẳng qua ta chỉ giận chàng

lừa gạt ta.”

Trái tim vốn đầy mật ngọt nay đổi thành giấm chua, lại còn là giấm

lâu năm. Ngay cả nước mắt chảy ra ngoài cũng chua lè.

“A Phỉ!”

Nàng không ngẩng đầu lên, cúi đầu, nước mắt rơi xuống như những

hạt trân châu bị sút chỉ. Úy Đông Đình không còn cách nào, đành phải nâng
cằm nàng lên. “A Phỉ, không phải như nàng đã nghĩ đâu.”

“Chàng là kẻ lừa đảo, lừa đảo!” Mặt nàng còn đầy nước mắt, cúi

người xuống giãy giụa muốn thoát khỏi vòng tay của y. Lần này không phải
làm nũng, cũng không phải đang dỗi. Úy Đông Đình cảm giác được sức
của nàng rất mạnh, dường như đã thật sự tức giận, giống như là một con
báo đang nổi điên.

Y vội vàng bế nàng lên, bước nhanh về phòng ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.