THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 539

Vân Phỉ vừa tức giận vừa bực bội, cứ đá hai chân, hét: “Thả ta xuống,

mau buông tay ra.”

Kêu được mấy tiếng, nàng đột nhiên nhìn thấy Thu Quế và Vãn Phong

đang đứng trên hành lang. Chuyện xấu trong nhà không thể đồn ra ngoài,
nàng không muốn để hai nha hoàn chê cười nên lập tức không giãy giụa
nữa, cũng ngại không hét lên nữa, vùi mặt vào lòng y, dụi qua dụi lại, lau
nước mắt vào áo y.

Thu Quế và Vãn Phong trợn tròn mắt nhìn, nhìn một lúc thì lập tức

cụp mắt xuống, giả vờ như không thấy gì hết.

Úy Đông Đình làm như không thấy hai cô nha hoàn đang há hốc mồm

kia, ôm Vân Phỉ đi thẳng vào phòng, chân đá ra sau một cái, tiện thể đóng
cửa phòng lại.

Vào trong phòng, Vân Phỉ lại bắt đầu giãy giụa, vừa đánh đấm y, vừa

la hét: “Thả ta xuống, kẻ lừa đảo này!”

Úy Đông Đình bước nhanh về phía giường, thả nàng xuống đó.

Vân Phỉ bật dậy định chạy ra ngoài, Úy Đông Đình vội vàng nắm eo

nàng kéo lại. Để không cho nàng chạy nữa, y đè lên người nàng luôn. Vân
Phỉ đưa tay định đánh y nhưng vết thương trên cổ tay lại bị đau. Nàng nhìn
mảnh vái băng bó trên tay mình, nước mắt lại tuôn rơi.

Úy Đông Đình lúng ta lúng túng lau nước mắt cho nàng, trong lòng

vừa vui mừng bởi nàng đã ghen vì mình, nhưng rồi lại thấy lo vì không biết
nên dỗ nàng thế nào. Y luống cuống tay chân, quýnh đến nỗi trán toát cả
mồ hôi.

“A Phỉ, ta chưa từng thích nàng ta, thật đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.