THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 543

dưới chân giường.

Nàng vội vàng kéo chăn che người mình lại, thẹn thùng đánh bàn tay

đang sờ soạng khắp nơi của y. “Chàng làm gì vậy?”

“Không ngoan thì phải bị trừng phạt.”

“Ta không ngoan chỗ nào.”

Nàng kích động đá chân, nhưng lại bị y nhân cơ hội này chen vào giữa

hai chân nàng.

“Chẳng phải lúc nãy khóc lóc om sòm đòi rời xa ta sao? Xem ra ta

phải nhắc nhở nàng một chút, nàng đã là người có phu quân, tuyệt đối
không thể có ý nghĩ bỏ chồng bỏ con.”

Vân Phỉ thật không biết nói gì với sức lực dư thừa của người này.

“Chẳng phải khi sáng chàng đã…” Động tác của y quá mạnh mẽ, câu này
của nàng nói trong ngắt quãng, giống như là những tiếng nỉ non.

Y nằm đè lên trên người nàng, nhẹ nhàng cắn vành tai nàng. “Thành

thân lâu như thế mới chịu cho ta, nàng tính xem còn nợ ta bao nhiêu lần,
hôm nay phải trả cho hết.”

Nàng sợ tới mức hai chân nhũn ra, mở to đôi mắt rưng rưng nước mà

nhìn y: “Ta trả từ từ không được sao?”

Úy Đông Đình không nhịn được, bật cười. “Cũng được, để nàng trả cả

đời cũng không hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.